Thời gian của cuộc gọi chỉ có mấy phút.
Nhưng hết thảy đều giống với suy đoán của Khương Tuyết Nhu.
Là Tân Giai Linh nói cho Khương Kiều Nhân.
Là cô ta để cho Khương Kiều Nhân chạy, cũng là cô ta hại Nhạc Tiêu Nhi.
Đứng ở trong phi trường, Lâm Minh Kiều chỉ cảm thấy đầu óc một trận trời đất quay cuồng.
Cô không biết mình như thế nào kêu vệ sĩ trực tiếp chở mình đến công ty Giang Quý Dương.
Tân Giai Linh vẫn đang làm ở trong công ty anh ta.
Sau khi đến kia, cô trực tiếp xông lên lầu, Tân Giai Linh đang ăn mặc nho nhã thướt tha vừa nhìn thấy cô liền giật mình: “Minh Kiều à, cô làm sao tới đây, cô là muốn tìm anh..."
“Người tôi muốn tìm là cô” Lâm Minh Kiều liền sải bước đến cho Tần Giai Linh một bạt tai.
Mặc dù cô đã sớm muốn làm như vậy rồi, nhưng nếu nói vì tên khốn Giang Quý Dương kia thì cô cảm thấy không đáng giá.
Nhưng là bởi vì cô ta, mà Nhạc Tiếu Nhi ngồi tù.
Cũng bởi vì cô ta, Khương Tuyết Nhu bị Hoắc Anh Tuấn hiểu lầm.
Cũng bởi vì cô ta, mình bị Tống Dung Đức triệt đường sự nghiệp.
“Tân Giai Linh, tôi bất cứ cái gì đều có thể nhịn có được, nhưng cô ngàn không nên vạn không nên liên lạc với Khương Kiều Nhân, cô rốt cuộc nói với cô ta cái gì, cô hại chết chúng tôi."
Vóc người Tân Giai Linh thon nhỏ, căn bản không phải đối thủ của cô, một hồi mặt đã bị đánh sưng.
Thật may công ty có người tới kéo Lâm Minh Kiều ra, nhưng mà mọi người đều biết Lâm Minh Kiều trước kia là bạn của Giang Quý Dương, cũng không dám dùng quá sức, cho nên Tân Giai Linh hoàn toàn bị cô nghiền ép hành hung.
“Lâm Minh Kiều, cô buông tay, tôi không biết cô đang nói gì” Tân Giai Linh cảm giác da đầu hình như đều bị kéo xuống.
“Cô đừng giả bộ với tôi, đem điện thoại của cô cho tôi xem một chút là biết, cô tuyệt đối có thường xuyên liên lạc nhắn tin với Khương Kiều Nhân"
Lâm Minh Kiều mới vừa nhấc chân bước tới, sau lưng đột nhiên