Làm sao mà trùng hợp đến như vậy.
Sau khi cúp điện thoại, cô gọi điện thoại cho Hoắc Anh Tuấn nhưng mà không gọi được, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là gọi cho Ngôn Minh Hạo.
Tiếng chuông vang lên rất lâu, Ngôn Minh Hạo lúc này mới chậm rãi bắt máy: “Thiếu phu nhân, cô có chuyện gì không?" "Tại sao Hoắc Anh Tuấn không nhận điện thoại của tôi?" “Cậu cả...!Cậu cả đang họp"
“Ngay cả ngày hôm qua lẫn ngày hôm trước cũng vậy, anh ấy vẫn luôn không có nhận điện thoại của tôi” Khương Tuyết Nhu phiền não nói: “Tôi không quan tâm, cậu nói với anh ấy hôm nay trước chạng vạng tối phải trở về biệt thự cho tôi, nếu không...!Nếu không tối hôm nay tôi tự mình đi tìm anh ấy"
"Thiếu phu nhân, cô đừng ép tôi, Cậu cả có chuyện...!"
"Có thể có chuyện gì mà bận bịu đến nỗi mấy ngày nay cũng không về nhà, lại không nhận điện thoại của tôi, hay là anh ấy ở bên ngoài có người đàn bà khác” Khương Tuyết Nhu cười nhạt: “Lần này là lại xuất hiện một người đàn bà giống Nhạc Hạ Thu nữa hay sao?"
"...!Không có, tôi sẽ thông báo cho thiếu gia"
Ngôn Minh Hạo nhức đầu nói.
Đến buổi chiều hai giờ, Khương Tuyết Nhu lần nữa nhận được điện thoại Lâm Minh Kiều gọi tới: “Xong rồi, Tiêu Nhi thật sự xảy ra chuyện, cô ấy bị cảnh sát bắt, nói là cô ấy phải người đi giết Nhạc Hạ Tuyền, bố cô ấy tức ngã xuống phát bệnh tim phát phải vào bệnh viện, mẹ cô ấy chạy khắp nơi tìm người hỗ trợ, nhưng mà căn bản là không ai đồng ý, nghe nói Hoắc Quý Tống cả ba đại gia tộc tự mình ra lệnh, ai dám cứu Nhạc Tiếu Nhi, chính là đối nghịch với bọn họ."
“Làm sao cậu biết?"Khương Tuyết Nhu cảm giác đầu mình cũng không đủ dùng: “Nhạc Hạ Tuyền chết?"
“Đúng vậy, bọn họ có bị bệnh không, Nhạc Hạ Tuyền căn bản là Khương Kiều Nhân, chết thì chết,