Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chiến Lược Dỗ Ngọt


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Khương Tuyết Nhu ngồi ở trong vườn hoa nghỉ ngơi, dì Tần đi đến giúp cô xoa bóp vai.

Ngồi chỗ này vừa vặn cô có thể thấy phong cảnh núi Tuyết Minh,
Ban đêm gió mát, còn kèm theo mùi thơm nhàn nhạt của mùa hè sắp đến.
“Chúc mừng cô”Hoắc Phong Lang chậm rãi đi tới.

Khương Tuyết Nhu nhìn cũng không nhìn anh ta.


"Ai, còn giận sao, cô bây giờ đã là vợ của người giàu nhất nước Nguyệt Hàn” Hoắc Phong Lang ngồi vào bên cạnh cô: “Cô hẳn phải cảm tạ tôi, nếu không phải nhờ tôi, cô bây giờ cũng có thể không thấy được ánh sáng."
Khương Tuyết Nhu im lặng trợn mắt nhìn anh ta, chưa từng thấy người vô sỉ như vậy.
Nhưng mà đối với chuyện trước kia anh ta sắp xếp cho mình, cô cũng sớm không so đo, gần đây chuyện phát sinh quá nhiều, người cô muốn so đo cũng quá nhiều.

Hoắc Phong Lang thấy vết sẹo trên mặt cô, trong lòng thoáng qua một tia áy náy: “Cái đó...!Tôi tới chính là muốn nhắc nhở cô, cô phải chú ý một chút."
“Cái gì?"
“Hoắc Anh Tuấn, tôi nghe nói rất nhiều phụ nữ thời điểm mang thai, đàn ông cũng rất dễ dàng người phụ nữ bên ngoài quyến rũ, cho nên muốn cô nhìn chăm chú một chút, ha ha” Hoắc Phong Lang dùng giọng đùa giỡn cười một tiếng.

“Cái đó...!Tôi còn có việc, tôi đi trước, nơi này gió lớn, cô đừng ngồi đây quá lâu” Hoắc Phong Lang khoát khoát tay, đứng dậy rời đi.

Khương Tuyết Nhu bản năng cau mày, Hoắc Phong Lang đặc biệt chạy tới nhắc nhở cô cái này?
Nhưng mà hôm nay đã là người thứ hai bảo cô phải chú ý.

Nhạc Tiếu Nhi cũng bảo cô phải chú ý, chú ý ai chứ, cô bây giờ mọi chuyện đều không hiểu rõ.


“Cậu ta tìm em nói cái gì?” Hoắc Anh Tuấn cầm một món đồ để xoa bóp vai đi tới, đúng dịp thấy bóng người Hoắc Phong

Lang đi xa, chân mày anh vặn chặt lại.

“Không nói gì.” Khương Tuyết Nhu quay mặt đi.

“Bất kể cậu ta nói gì, em cũng không nên tin, cậu ta đối với vị trí tổng giám đốc Hoắc thị phỏng đoán còn chưa từ bỏ ý định, cậu ta biết em là điểm yếu của anh, sẽ muốn khích bác mối quan hệ của chúng ta."
Hoắc Anh Tuấn nói xong ngồi xuống bên cạnh ôm cô: “Ngồi một hồi là được rồi, trở về trong phòng, anh mở ít phim chúng ta cùng coi"
“Không muốn” Khương Tuyết Nhu rất mâu thuẫn cúi đầu, một bên là không nghĩ muốn lẻ loi trong phòng ngủ, bên kia vừa hận anh khoảng thời gian này lạnh lùng.

“Phụ nữ thích nhất miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo, em trả lời không muốn, chính là
muốn."
Hoắc Anh Tuấn ôm cô đi vào trong phòng chiếu phim.

Cô ở chỗ này mặc dù đã một khoảng thời gian rồi, nhưng vẫn là lần đầu tiên cùng anh ở chỗ này phim, suy nghĩ một chút, trong lòng liền khó hiểu đau xót: “Cậu cả sợ rằng đã dẫn không ít bạn gái đến chỗ này xem qua rồi chứ"
“Anh không...!” Hoắc Anh Tuấn vừa muốn chối, đột nhiên nghĩ tới lúc lần đầu tiên cô tới trang viện, anh đã dẫn Diệp Minh Ngọc tới đây.


Phụ nữ ghen.


Cô chăm chú ngồi coi phim, tình tiết phim cũng không tệ lắm.

Hoắc Anh Tuấn thỉnh thoảng đút cho cô một viên hạt điều, hạt điều có mùi sữa thơm, còn ăn.

rất ngon, cô vốn là không có khẩu vị gì, nhưng sau đó cũng ăn bảy tám viên.

- ----------------------.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện