Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Cảm Giác Áy Náy


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ông cụ Hoắc chân mày trầm xuống, trước kia khi anh ra mắt cái người Nhạc Hạ Thu đó, so với phương Tuyết Nhu càng không khiến cho ông thích: “Trên cái thế giới này không có bác sĩ tâm lý khác sao, hết lần này tới lần khác muốn cô ta tới trị bệnh cho con, đổi người khác đi."
Bà cụ Hoắc gật đầu: "Không sai, con đem bạn gái trước kêu đến chữa bệnh, không có nghĩ tới cảm nhận của vợ con sao" Khương Tuyết Nhu thở phào nhẹ nhõm, nhìn dáng vẻ của hai ông bà cụ có vẻ cũng không có thích Nhạc Hạ Thu.

Hoắc Anh Tuấn cười khổ: “Quý Tử Uyên nói, cô ấy trước mắt là bác sĩ tâm lý đứng đầu nước Miên, trước khi mời cô ấy tới, cũng không nghĩ tới cô ấy lại là Nhạc Hạ Thu"
Ông cụ Hoắc trầm mặc một chút, gật đầu: “Được rồi, nhưng mà còn phải chú ý một chút, không được phạm phải sai lầm, ông không hy vọng con lại đi vào vết xe đổ của mẹ con"

“Ông nội, con chắc chắn sẽ không"
Hoắc Anh Tuấn gật đầu một cái.

Trên đường đến công ty trên đường, Hoắc Anh Tuấn gọi điện thoại cho Nhạc Hạ Thu, nói cho cô biết địa điểm chữa bệnh.

"Thật ra thì em đã liệu được, đi biệt thự thì đi biệt thự đi, nhưng mà ông nội bà nội anh vốn cũng không thích em, em lo lắng..." Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
"Tôi đã cùng nói với bọn họ, bọn họ có thể hiểu được.
“Vậy thì tốt” Nhạc Hạ Thu trầm ngâm một chút nói: “Nhưng mà em nói thật với anh, vốn là em đã là lập ra một cái phương án chữa trị, bây giờ đổi địa điểm lại phải sửa đổi lần nữa, có thể sẽ không bình phục mau giống như trước như vậy, hy vọng anh có thể hiểu được.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày một cái, anh đã nhiên muốn sớm bình phục, nhưng mà Khương Tuyết Nhu rất để ý chuyện anh với Nhạc Hạ Thu đơn độc ở chung với nhau, vậy cũng quả thực không có biện pháp: “Được rồi, đúng rồi, cô tối hôm qua không có sao chứ, cô tại sao không nói với

tôi là cô không xe, tôi có thể bảo tài xế đưa cô trở về"
“Được rồi, ngày hôm qua loại tình huống đó anh đối với em càng tốt, vợ anh sẽ càng hiểu lầm” Nhạc Hạ Thu nói thật nhỏ: “Em không muốn phá hư việc anh thật vất vả mới tìm được hạnh phúc" ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!

Hoắc Anh Tuấn đè ép áp thái dương: “Hạ Thu, thật ra thì cô cũng có thể tìm được hạnh phúc, chúng ta không có duyên phận, nhưng có người một mực ở bên cạnh bảo vệ cô"
“Anh nói đúng...!Dung Đức?” Nhạc Hạ Thu phức tạp mở miệng.

“Ừ, cậu ta thật ra thì trước kia chỉ thích cô."
“Không cần, Dung Đức xứng đáng tìm được người tốt hơn, cái loại tàn hoa này không xứng với anh, càng không xứng với anh ấy.

Thôi không nói cái này nữa, anh đi làm việc đi, buổi tối em sẽ tới biệt thự của các người." ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Cúp điện thoại, Hoắc Anh Tuấn thở dài, anh là hy vọng Nhạc Hạ Thu sớm một chút tìm được một nửa kia, như vậy có thể khiến Khương Tuyết Nhu yên tâm một chút, mình cũng có thể bớt chút áy náy.

Tập đoàn Hồng Nhân.


Trong phòng làm việc, sau khi Khương Tuyết Nhu kiểm tra một chút tình trạng của công ty phát hiện khoảng thời gian này mình mặc dù không có tới, nhưng mà tình trạng của công ty lại tốt lên rất nhiều.


Tổng giám đốc Ngô cười khổ: "Chủ tịch Khương, cô có chỗ không biết, thật sự là vì Vệ Phong đó ỷ vào việc cháu gái mình trở thành phó tổng giám đốc Diệp thị, hơn nữa hai nhà Diệp Sở sắp đám hỏi, tóm lại những thứ đất tốt kia đều được nhà họ Vệ giữ trong túi."
Khương Tuyết Nhu chớp mắt, khe khẽ gõ một cái mặt bàn: “Không gấp"
Chờ cho chuyện Diệp Minh Ngọc căn bản không phải con gái của Diệp Gia Thanh bị phanh phui ra ngoài, nhìn nhà họ Vệ làm sao còn phách lối.

- ----------------------.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện