"Cút" Hoắc Anh Tuấn hung hăng trợn mắt nhìn đối phương một cái, sải bước đi ra.
Bị vợ trước bắt gặp mình đi khám sinh lý nam, chuyện này thật đáng xấu hổ.
Chết tiệt.
Sau khi rời bệnh viện, Khương Tuyết Nhu trực tiếp đi tập đoàn Hồng Nhân.
Rời đi ba năm, lễ tân đã đổi thành nhóm khác cả rồi.
Khương Tuyết Nhu vừa đi vào, lễ tân lập tức ngăn cô lại: "Cô là ai? Có hẹn trước không?".
"Không có hẹn trước." Khương Tuyết Nhu tháo kính mắt xuống, lộ ra khuôn mặt tinh xảo tuyệt đẹp:
"Tôi muốn gặp tổng giám đốc của các người" Lễ tân sửng sốt một chút sau đó cười lạnh nói:
"Nếu cô không hẹn trước thì không có tư cách gặp tổng giám đốc, coi mình xinh đẹp thì ai cũng có thể gặp sao, cô cũng không phải là đại minh tinh Thang Nhược Lan"
"Thang Nhược Lan?" Khương Tuyết Nhu nhíu mày.
nois.
"Thang Nhược Lan chính là nghệ sĩ đại diện mới của tập đoàn chúng tôi.
Cô mau đi đi" Lễ tân không nhịn được
Khương Tuyết Nhu khóe miệng vừa cười lập tức ngưng trọng lại: "Vậy tổng giám đốc bây giờ của các người là ai?"
"Cô còn không biết tổng giám đốc của chúng tôi là ai mà còn đòi gặp.
Tôi nói cho cô biết, tổng giám đốc của chúng tôi là Nhạc Hạ Thu, là vị hôn thê của Tổng giám đốc Hoắc"
Những gì lễ tân vừa nói càng làm cho đáy mắt Khương Tuyết Nhu thêm mấy phần sương lạnh.
Cả người tỏa ra vẻ uy nghiêm khiến cho lễ tân có chút bất an.
Lúc này, sau lưng bỗng nhiên có người run giọng hỏi: "Chủ tịch Khương?"
Khương Tuyết Nhu xoay người, người đàn ông phía sau nhìn khoảng bốn mươi tuổi, râu không cao, tóc hơi dài, hình dáng chán chường.
"Lư Hồng Khoa, anh sao lại...!già nhiều như vậy?" Khương Tuyết Nhu nhướng mày kinh ngạc cười một tiếng.
"Khương chủ tịch, thật sự là cô sao? Trên mạng nói là sự thật, cô không có chết?" Lư Hồng Khoa kích động nhìn cô, hốc mắt đỏ bừng.
"Ừm.
Tôi chưa chết" Khương Tuyết Nhu nhìn xuống tấm thẻ nhân viên trước ngực đối phương, cau mày: "Sao anh đang là thư ký cấp cao của chủ tịch tập đoàn lại trở thành chuyên viên quản