Chương 21: Phía sau màn độc thủ.
Thời gian ở lại bên phía anh Trương nhiều hơn Lãng Tinh Thần đã tính, lúc quay lại luật sở chỉ còn một mình Tô Mạt Mạt, Tô Mạt Mạt an tĩnh ngồi ở bàn làm việc của mình, ánh nắng chiều phủ lên sườn mặt nàng, sợi tóc đen ở bên tai rơi xuống, Tô Mạt Mạt tiện tay vén tóc trở về.
Lãng Tinh Thần vội vã trở lại nhìn thấy cảnh này thì dừng chân, lúc này Tô Mạt Mạt rất giống với khi giúp cô giữ chỗ ở thư viện, Lãng Tinh Thần luyến tiếc nhìn thêm vài lần.
Ổn thoả lại biểu cảm của mình, Lãng Tinh Thần đi lên, kêu: "Mạt Mạt."
Tô Mạt Mạt giương mắt nhìn Lãng Tinh Thần, đáy mắt tràn ngập ý cười: "Trở lại rồi."
2
"Ừm, tôi vừa xem qua chú dì và tiểu Vũ, vận khí của bọn họ đều tốt cô có thể yên tâm, ngày mai tôi lại đi xem."
"Cám ơn, làm phiền cô rồi."
"Đi thôi, chúng ta về nhà."
"Ừm!" Tô Mạt Mạt sửa sang lại văn kiện, mang lên ba lô.
Ra khỏi luật sở, hai người ăn ý đi tới siêu thị, dưới sự đề nghị của Lãng Tinh Thần, Tô Mạt Mạt đẩy theo xe hàng.
"Mua nhiều dữ lắm hả?" Tô Mạt Mạt hỏi.
"Ừm!"
"Ăn không hết lỡ hư sao?"
"Không cần thương lượng, ở nhà chỉ còn một hộp cơm ăn nhanh, cần phải mua thêm gạo, nếu cô muốn xách tay thì cũng được nha."
"Được được được, dùng xe đẩy."
"Nồi cơm điện trong nhà bao lâu rồi cô không dùng qua?"
"Aiz nha, tôi biết rồi mà, dòng dài ghê á!"
"Tôi bất bình thay nồi cơm điện thôi."
Tô Mạt Mạt bị Lãng Tinh Thần chọc cười, sóng vai cùng Lãng Tinh Thần đẩy xe hàng.
Lãng Tinh Thần mua bao gạo mười ký, mua chút đồ ăn vặt, một thùng sữa bò và một ít gia vị.
Thời điểm tính tiền, Lãng Tinh Thần nhìn những món hai người mua, cảm thán: "Nếu thuật hợp thể không có tác dụng phụ lớn quá thì tốt rồi."
Tô Mạt Mạt nghe hiểu ý tứ của Lãng Tinh Thần, cười nói: "Không sao, chúng ta đẩy xe ra cửa, ra tới cửa thì bắt taxi về nhà, không tới mấy bước là có thể tới thang máy rồi, chút đồ này tôi cầm được."
...
Về đến nhà Tô Mạt Mạt lập tức nằm dài trên sofa, Lãng Tinh Thần lại nói: "Dậy, nấu cơm."
"A~~~~" Tô Mạt Mạt kéo dài giọng nói, rõ ràng không tình nguyện.
Lãng Tinh Thần than một tiếng, nói: "Không lẽ cô định cả đời ăn cơm hộp? Chú và dì cũng sẽ già đi, đến lúc bọn họ không còn nấu cơm được nữa cô cũng định để bọn họ ăn cơm hộp hả? Tuy rằng thời đại này không bắt buộc phái nữ phải lui cui trong bếp nhưng nấu ăn là kỹ năng sinh tồn, học xong cô có thể không nấu nhưng không thể không học!"
Tô Mạt Mạt cũng không hiểu tại sao đối phương lại kiên trì muốn dạy mình nấu ăn, nhưng không thể không thừa nhận Lãng Tinh Thần nói đúng, quay về phòng đổi một bộ đồ ngủ
Lãng Tinh Thần kêu Tô Mạt Mạt trước mở nước bồn tắm sau đó vo gạo bắt cơm, trong lúc đợi cơm chín thì tranh thủ tắm rửa.
Cơm chín, Tô Mạt Mạt cũng tắm xong, Lãng Tinh Thần nói: "hôm nay là lần đầu tiên cô xuống bếp, tôi dạy cô làm rau bạch chước xào và trứng chiên nha."
"Ừm, hai món này tôi đều thích ăn đó."
Lãng Tinh Thần cười cười, Tô Mạt Mạt dựa theo chỉ huy làm theo từng bước, Lãng Tinh Thần nhìn nhìn dao phay chói mắt, lo lắng nói: "Hay chúng ta đơn giản hoá món này đi, không thêm phối liệu?"
"Tại sao?"
"Cô...biết dùng dao không?"
"Trời, không ăn thịt heo cũng thấy qua heo chạy nha, ở nhà có khi tôi sẽ phụ mẹ nấu ăn đó."
"Vậy ừm."
Dưới sự chỉ đạo của Lãng Tinh Thần, hai đĩa thức ăn được làm rất nhanh, Tô Mạt Mạt cũng thực vui vẻ, đem đồ ăn đặt lên bàn xong quay lại nhà bếp bới cơm, mở ra tủ bếp lấy hai cái chén.
Nhìn cảnh tượng này, Lãng Tinh Thần trầm mặc.
Tô Mạt Mạt bới đến chén thứ hai mới kịp phản ứng, nhỏ giọng nói: "xin lỗi, tôi quên mất..."
” không sao, cám ơn cô."
Quay lại bàn ăn, Lãng Tinh Thần ngồi đối diện Tô Mạt Mạt, chống cằm cười nói: "Mau nếm thử, xem hương vị thế nào?"
Tô Mạt Mạt cong cong khoé miệng, gấp lên đồ ăn: "hương vị không tệ "
Thấy Tô Mạt Mạt vui vẻ, Lãng Tinh Thần dịu dàng nói: "Hưởng thụ thành quả lao động của mình cảm giác không tồi ha?"
Tô Mạt Mạt gật gật đầu, nuốt đồ ăn xuống, hỏi: "Có cách nào làm cô ăn một miếng không?"
"Dựa theo quy định của Địa Phủ thì người chết rồi không thể ăn thức ăn của người sống, nhưng mỗi năm sẽ có vài dịp có thể."
"Dịp nào vậy?"
"Một cái là đám giỗ, người sống thì ăn sinh nhật, người chết thì ăn đám giỗ, ngày giỗ đối với quỷ hồn mà nói là một cái bắt đầu mới, ba dịp khác Tết hàn thực, tết Thanh Minh và tết Âm Lịch."
Tô Mạt Mạt ghi nhớ kỹ những điều này, thầm hạ quyết tâm nhất định để nữ quỷ nếm thử tay nghề của mình.
"Phải rồi, tối nay tôi hẹn với anh Trương cùng đi tìm manh mối, cô nghỉ ngơi sớm nha, sáng mai tôi lại đến đưa cô đi làm."
"Ừm, hai người cẩn thận một chút nha."
"Được."
12 giờ đêm cùng ngày, Tô Mạt Mạt lại không vào được giấc ngủ, nàng kiên trì đưa Lãng Tinh Thần đến cửa, dặn dò: "lần trước cô nói người bị tình nghi năm đó có mời cao nhân làm một bùa hộ mệnh, hai người đi sẽ không sao chứ?"
"Sẽ không sao, hôm nay chúng ta đi nhà khác tìm manh mối."
"Xin lỗi vì không đi cùng hai người được."
"Cô là mấu chốt để lật lại vụ án, không có cô, tôi và anh Trương có làm gì cũng vô dụng, cô ngoan ở nhà chờ tin tức của bọn tôi đi."
"Đi đi, đi sớm về sớm."
Tô Mạt Mạt sờ Phật châu trên cổ tay, nếu như có thể nàng thật sự muốn đưa Phật châu bảo vệ này cho Lãng Tinh Thần.
Tuy rằng hai người quen biết không lâu, nhưng Tô Mạt Mạt đã quen với việc nữ quỷ là bạn của mình, Tô Mạt