Để chọn lựa kịch bản cho Nguyễn Ninh Vi, Quý Hựu Ngôn đã suy nghĩ khá kỹ lưỡng. Đầu tiên cô cân nhắc đến khả năng diễn xuất của Nguyễn Ninh Vi, nếu chọn một phân đoạn cô nàng từng diễn thì nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió hơn; tiếp theo là nếu không phải đối chiếu với những bản gốc quá mức đặc sắc thì sẽ dễ dàng tránh né việc bị so sánh chênh lệch; cuối cùng là nếu rơi vào đúng phân cảnh trong bộ phim mình từng đóng thì có thể giúp Nguyễn Ninh Vi thu hút ánh nhìn từ phía khán giả, tạo chủ đề, tạo sự chú ý, đổi lấy sự quan tâm, hết thảy đều có lợi. Hơn nữa điều quan trọng nhất là nội quy chương trình cũng không cấm thí sinh không được diễn vai mình từng đóng, ban tổ chức sau khi kiểm tra danh sách kịch bản cũng không bắt bẻ, vậy nên không tính là phạm quy, chỉ có thể coi như lợi dụng.
Hiển nhiên Cảnh Tú cũng nhận ra, cô tán thành, "Đương nhiên có thể xem đây là lỗ hổng trong quy tắc, tôi phải khen em vô cùng thông minh đấy."
Quý Hựu Ngôn như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, suy ngẫm xem nên nói gì để có thể vừa giữ thể diện cho Cảnh Tú, vừa bảo vệ Nguyễn Ninh Vi.
Lương Trấn phát biểu ý kiến, "Thật ra tôi lại cảm thấy không thể chỉ vì em ấy diễn lại một vai mình từng đóng mà bảo em ấy diễn không được. Diễn gì thì diễn, vẫn yêu cầu khả năng chứ, mới ban nãy em ấy thể hiện rất tốt mà?"
Cảnh Tú trầm ngâm, "Phân đoạn ban nãy có phần kết được sửa đổi khá thú vị. Thế nhưng ở câu chốt em ấy diễn không đúng."
"Không có lời thoại có thể diễn được, dù gì cả đoạn chỉ có đúng một câu, thế nhưng ngay cả câu thoại duy nhất đó lại không bộc lộ được cảm xúc, vậy thì liệu có thể coi đây là diễn xuất không? Chẳng lẽ đã từng diễn thì diễn được, còn chưa từng diễn thì không thể diễn nổi sao?" Cô chất vấn mà không nể nang mặt mũi ai.
Lương Trấn bị bẽ mặt, lúng túng không biết nên nói gì. Anh ta chưa từng xem bản gốc nên tất nhiên không biết. Có hẳn chín mươi chín kịch bản, ngoại trừ Cảnh Tú, có ai rảnh mà đi xem qua nguyên tác cơ chứ.
Quý Hựu Ngôn chỉ muốn chui xuống dưới đất. Đoạn kết là do cô cố tình sửa cho Nguyễn Ninh Vi nhằm mục đích giúp nó ấn tượng hơn, ai dè cuối cùng khôn ngoan quá sẽ bị khôn ngoan hại.
Bầu không khí trong trường quay ngưng trệ đến mức Quý Hựu Ngôn nghi ngờ rằng giờ mà có cái kim rơi xuống chắc mình cũng nghe thấy, cô bèn nở nụ cười cố gắng hòa giải, "Cả thầy Lương lẫn cô Cảnh nói đều có lý. Tôi đang nghĩ liệu có phải hai người định mượn cơ hội này nhằm tranh luận, mời gọi tất cả mọi người triển khai đại chiến ba trăm hiệp đấu đó không?" Đột nhiên cô giả vờ chỉ tay, "Ơ kìa, Đình Minh gật đầu mừng rỡ như thế là do cũng có lập trường muốn phát biểu đấy à?"
Nam thí sinh tự dưng bị điểm tên ngơ ngác, liên tục xua tay theo phản xạ có điều kiện, mọi người buồn cười trước phản ứng dễ thương của cậu ta, ngay cả tiêu điểm cuộc tranh luận Nguyễn Ninh Vi cũng mỉm cười.
Cười xong, Nguyễn Ninh Vi khiêm tốn và chân thành thừa nhận, "Cảm ơn thầy Lương, thầy Tô và cô Quý đã khen ngợi em, cũng cảm ơn những góp ý của cô Cảnh. Cũng vì em thừa nước đục thả câu, khả năng diễn xuất không được tròn trịa, phạm sai lầm là điều khó tránh khỏi mới khiến cô Cảnh hoài nghi. Lần sau em sẽ không múa rùa qua mắt thợ như vậy nữa đâu."
Thái độ của cô nàng thẳng thắn thế thì Lương Trấn và Cảnh Tú cũng không thể nói gì thêm. Mọi người bối rối nhìn nhau, Tô Lập Hàng liền trêu chọc, "Mau cho điểm đi thôi, cái bảng của tôi không muốn chờ đợi lâu hơn nữa rồi."
Thế là mọi người tiến vào giai đoạn phân cấp. Cuối cùng Lương Trấn giữ vững quan điểm đánh giá A, Tô Lập Hàng cùng Quý Hựu Ngôn cho con B, Cảnh Tú cũng chọn B. Kết quả cuối cùng của Nguyễn Ninh Vi là cấp B.
Lúc buổi thu hình cuộc tranh tài đầu tiên kết thúc, trời đã tối sầm. Thí sinh đường ai nấy đi, trở về khách sạn dùng bữa, Trần Đức Sinh mời cả đoàn đi ăn cơm. Đạo diễn với các giáo viên hướng dẫn ngồi chung một xe xuất phát đến nhà hàng, cơm nước xong xuôi còn tính họp hành thêm, hy vọng ở lần quay kế tiếp các giáo viên hướng dẫn chọn cho thí sinh một đoạn diễn ngắn.
Trên bàn ăn, Tô Lập Hàng hào hứng nói, "Xin mời cô Cảnh một chén, cạn ly." Dứt lời, anh ta uống một hơi cạn sạch, hiếu kỳ hỏi, "Cô Cảnh tiết lộ một chút được không? Kịch bản của cô là gì thế?"
Quý Hựu Ngôn lập tức dỏng tai lên nghe ngóng, cô cũng tò mò!
Cảnh Tú nghi hoặc hỏi ngược lại, "Ý anh là sao?"
Tô Lập Hàng tưởng Cảnh Tú muốn tránh không trả lời, lẩm bẩm, "Này mà cũng phải hỏi ư? Cô Cảnh đánh giá quá nghiêm khắc mà." Anh chàng đổi đối tượng, cụng ly với Trần Đức Sinh song vẫn chưa hề từ bỏ ý định, tiếp tục gặng hỏi, "Đạo diễn Trần tiết lộ xíu xiu đi, cô Cảnh khốc liệt quá mức."
Trần Đức Sinh cười cợt như lão hồ ly, giải thích với Cảnh Tú, "Cô Cảnh này, Lập Hàng đang hiếu kỳ không biết ban tổ chức chương trình an bài cho cô hình tượng thế nào đấy."
Bàn tay gắp cải thìa của Cảnh Tú hơi khựng lại, cô nở nụ cười nhàn nhạt đáp lời, "Ban tổ chức không sắp xếp hình tượng cho tôi."
Quý Hựu Ngôn và Tô Lập Hàng đều khó lòng tin nổi, ngay cả Lương Trấn vốn đang tỏ ra không quan tâm, giả vờ lạnh nhạt cũng không nhịn được phải nhìn sang Cảnh Tú.
"Vậy cô hùng hổ thế làm gì!" Tô Lập Hàng thành thật thở dài, "Cô Cảnh cũng can đảm quá." Cho tới nay ai nhìn vào cũng thấy Cảnh Tú diễn hay, làm việc khiêm tốn, dù hơi xa cách nhưng rất lễ phép, hiển nhiên đi theo thiết lập tiên nữ xuất trần. Đây là lần đầu tiên cô tham gia một chương trình sống còn kể từ khi gia nhập giới giải trí, vừa mới buổi đầu mà ngôn từ đã sắc bén dọa người như thế, nghĩ theo chiều hướng tốt thì thêm được hình tượng cán bộ kỳ cựu chuyên nghiệp cẩn thận, nhưng mặt xấu e rằng toàn chọc phải những người không nên động tới.
Lương Trấn cũng bắt đầu thương tiếc rồi. Thật ra anh vẫn chưa hiểu được lý do vì sao Cảnh Tú đồng ý vào show này, đối với người đã xây dựng được vị thế như Cảnh Tú thì việc tham gia một chương trình sống còn như hiện tại hoàn toàn không cần thiết. Cô chỉ cần tiếp tục đóng phim, giữ vững hình tượng cao cao tại thượng thì thần thoại về cô sẽ mãi mãi bất diệt.
Cảnh Tú làm như không thấy vẻ kịch ngạc của mọi người, cười đùa, "Sao tôi cảm giác không quá giống một lời khen ngợi thế nhỉ, đạo diễn Trần, thầy Tô cũng dũng cảm lắm đấy, liệu ông có định cân nhắc thay đổi kế hoạch dành cho thầy ấy không?"
Tô Lập Hàng bật cười, liên tục xin khoan dung.
Thời gian trôi qua, Cảnh Tú sớm dừng đũa, ra nhà vệ sinh chỉnh sửa trang điểm, Quý Hựu Ngôn đợi cô ra được một phút liền bám theo.
Lúc cô bước vào,