"Nghe nói gì chưa?" Hồng bào nam tu ngự kiếm bay nhanh, hướng đồng môn nói: "Hôm nay Tiểu tiên chủ đến linh đường tế bái linh vị của tiên chủ, tất cả đệ tử thuộc hàng hạ tôn đều có thể đến xem."
Nam tu cũng mặc hồng bạch đại bào bên cạnh nói: "Đúng vậy, sư huynh, hai ta nhanh chóng đi đến linh đường trước, nói không chừng còn có thể nhìn thấy Tiểu tiên chủ."
"Tiểu Tiên chủ lưu lạc nhân gian, hằng ngày trải qua có tốt không? Thân thể có khoẻ mạnh không?"
"Thân thể thì không tồi, nhưng nghe nhân gian kể Tiểu Tiên chủ tuổi nhỏ không cha không mẹ, lưu lạc khắp nơi, dựa ăn xin mà sống."
"......!Này," Vị sư huynh kia, do dự trong chốc lát, nói: " Vậy Vọng Ta nhất tộc chẳng phải là muốn nổi điên sao......"
Một tu sĩ khác thở dài, sau đó phấn chấn tinh thần, nói: "Không biết Tiểu Tiên chủ rốt cuộc trông như thế nào?"
Hồng bào tu sĩ cười nói: "Nghe nói rất giống Đông Côn Tiên chủ, tướng mạo cực kỳ tuấn tú."
"Tư chất khai mạch của hắn so với tiên chủ còn đỉnh hơn, trong cơ thể còn có tiên thú Phục Long và Viêm nhị hạc, cực kỳ lợi hại."
"Đúng vậy!" Tu sĩ hưng phấn đến đỏ cả mặt: "Tiểu Tiên Chủ tuổi còn trẻ đã có năng lực như vậy, để xem ngày sau hắn có thể hàng phục tiên thú Phục Long hay không? Thật tò mò không biết năm tháng sau này, hắn có thể đạt đến thành tựu cỡ nào!"
Hai người nói nói cười cười, đã đi ra cửa chính của Chính Dương Tiên Tông, khi phóng tầm mắt nhìn lại, lập tức thấy ngọn núi đặt linh vị.
Ngọn núi này rất đặc biệt, trăm dặm xung quanh là bình địa rộng lớn, chỉ có một đỉnh núi là nó cô đơn nhô lên cao.
Cùng đối ứng với Liệt Linh phong này, chính là Chính Dương Tiên Tông ở phía Nam.
Đệ tử canh giữ cổng chính phía Nam nhìn thấy hai vị tu sĩ này, vội vàng đứng dậy, kiểm tra lệnh bài của hai người.
Đệ tử dưới trướng Chu Minh Tiên Tôn có lệnh bài được khắc hình ngọn lửa đang bốc cháy, mạnh mẽ và tràn đầy sức sống.
Đệ tử canh giữ sau khi xem xét xong, tất cung tất kính đem lệnh bài trả lại, nói: "Hai vị sư huynh vất vả, lần này đến Liệt Linh phong, có thể thật sự nhìn thấy Tiểu tiên chủ hay không?"
"Còn chưa biết, nhưng cho dù không thấy được, cũng muốn đi thử vận may." Hồng bào tu sĩ cười nói: "Chính Dương Tiên Tông tìm được Tiểu tiên chủ, tin tức này đã oanh động khắp châu, thời gian gần đây người tiến đến bái kiến nối liền không dứt, kể ra cũng vất vả cho các ngươi rồi."
Đệ tử trông cửa kia thở dài, nói: "Còn không phải là sao? Bây giờ đúng là thời điểm khan hiếm nhân thủ, Mộc Môn Thất bên kia tâm nhãn không tốt, xém chút nữa là hại Tiểu Tiên Chủ không thể quy tông, nếu không nhờ Tiểu Tiên Chủ khoan dung, làm sao còn thể diện quay trở về tông môn.
Lúc này hắn cũng đang vội vàng giúp đỡ, thật là chọc người ta chán ghét."
"Mấy vị sư đệ thật vất vả."
"Nào có!" đệ tử trông cửa nói: "Nếu có một ngày có thể giống như nhị vị sư huynh, được nhìn thấy Tiểu Tiên Chủ một lần, thì cũng không uổng công suốt đêm vất vả."
Hai hồng bào tu sĩ cười chắp tay, ngự kiếm bay đến Liệt Linh phong.
Chỉ thấy trước mặt liệt linh phong đều bao phủ bởi màu đen tỏa ra vẻ uy nghiêm.
Xung quanh đỉnh núi có những nơi nhô lên hay lõm xuống với độ cao khác nhau, bên trong là các gian phòng màu trắng, nơi đây ngàn năm không mục nát, vạn năm không cạn linh khí, tế điện lập nên để ghi nhớ công lao của các vị Tiên Tôn và tiên quân quá cố của tiên tông.
Mà Liệt Linh phong là đỉnh cao nhất, có một cung điện kim sắc rất đặc biệt được xây dựng trên ấy, nơi đó dùng để đặt linh bài của tiên chủ, chỉ có các đại tiên chủ đã phi thăng hoặc ngã xuống của Chính Dương Tiên Tông mới có tư cách đi vào.
Sáng sớm hôm nay, Thiên Tình bị cái tên tiên đồng là Sương Diệp đánh thức, nói hắn phải tế bái linh vị của tiên chủ, sau đó đến Vọng Ta nhất tộc nhận tổ quy tông.
Bởi vì Liệt Linh phong cùng gia trạch của tộc Vọng Ta đều là nơi thần thánh trang nghiêm, không thể mang sủng vật vào, nên Thiên Tình để A Mao ở lại đây, không thể mang theo bên mình.
Thiên Tình xoay đầu, đưa tay đến gần A Mao đang bò trên vai, ý bảo nó vào lòng bàn tay mình, rồi sau đó nhẹ nhàng đưa nó tới trước mặt.
Trên lưng A Mao có một vết thương sợ trông rất sâu, nhưng nhờ linh dược ở Chính Dương Tiên Tông, hiện tại đã có dấu hiệu khép lại.
Nhưng A Mao tinh thần không được tốt, cả ngày cứ ủ rũ nằm lì trên vai Thiên Tình, chả buồn nhúc nhích.
Thiên Tình cẩn thận quan sát, nói: "A Mao, ngươi lưu lại đây, ta đi rất nhanh sẽ trở lại."
Dứt lời, A Mao cực kỳ ngoan ngoãn đưa chân lên, ý bảo đồng ý, để chủ nhân đưa nó đến mép giường.
Thiên Tình ngẩng đầu nhìn Sương Diệp.
Tiên đồng kia nhìn qua cũng cùng lứa với Thiên Tình, tóc búi không rơi một cộng, tất cả đều được chải rất tỉ mỉ lên đỉnh đầu.
Nhưng khi cùng Thiên Tình nói chuyện, Sương Diệp không dám nhìn thẳng hắn, mà chỉ ngoan ngoãn cúi đầu.
Sương Diệp nói: "Tiểu công gia, hôm nay có ba vị tông chủ đến tặng lễ, chúc mừng Tiểu tiên chủ quy tông.
Quà tặng đã được Sân Hoa nhận lấy, danh mục quà tặng thỉnh người xem qua."
Tuy rằng Thiên Tình là chủ nhân của Sương Diệp và Sân Hoa, nhưng trước mắt chỉ có thể xưng Thiên Tình là tiểu công gia .
Chỉ sau khi Thiên Tình chính thức bái sư, hai người bọn họ mới có thể gọi là tôn chủ .
Nhiều ngày qua, Thiên Tình luôn giống như bình sứ được người người trân quý, trong lòng cảm thấy không còn kiên nhẫn để dối phó với các tông chủ rồi.
Nghe Sương Diệp nói xong, hứng thú xem danh mục quà Thiên Tình cũng không còn, vẫy vẫy tay nói:
"Ta biết rồi."
Nói xong, chán chết mà sờ sờ A Mao, lại quay đầu nhìn mấy khối đá vụn đặt ở trên gối của mình.
Ở Chính Dương Tiên Tông, trừ bỏ A Mao, hắn không hề quen thuộc với bất cứ thứ gì.
Dù hắn không biết viên đá bị đốt đến cháy đen này có lai lịch như thế nào, đến tột cùng đây là thứ gì, nhưng mà khi cầm lấy, Thiên Tình không tự giác cảm thấy an tâm.
Tâm trạng vừa nôn nóng lại thống khổ được mấy khối đá vỡ vụn kia xoa dịu.
Sương Diệp xem mặt đoán ý liền nói: "Tiểu công gia, để ta giúp người thay lễ phục để đi tế bái Đông Côn Tiên chủ."
Chính Dương Tiên Tông có bốn vị tiên tôn đại diện cho xuân hạ thu đông .
Xuân là Thanh Dương, hạ là Chu Minh, thu là Bạch Tàng, đông là Huyền Anh.
Trong đó, các đệ tử dưới tòa Chu Minh Tiên Tôn mặc hồng bạch trường bào.
Trước khi Đông Côn Tiên chủ tiêu thân đạo vẫn, chính là ngồi ở vị trí Chu Minh Tiên Tôn, bây giờ là Tiểu tiên chủ kế vị, tự nhiên Thiên Tình cũng mặc hồng bạch trường bào.
Đợi hắn tới Liệt Linh phong linh vị tế bái Đông Côn Tiên chủ rồi, lại phải dành ra thời gian rất lâu để nghe Bạch Tàng Tiên Tôn kể về điển tích sinh thời của Đông Côn Tiên chủ.
Đông Côn Tiên chủ mười lăm tuổi khai mạch,