Biệt thự Hàn gia...
"Em vừa mới đi đâu về?" Hàn Thượng Phong ngồi vắt chân ở ghế sofa, tay cầm một cuốn sách.
"Có việc." Cơ Uyển đã khá mệt mỏi, hờ hững trả lời rồi đi lên lầu.
Tắm xong, Cơ Uyển lên giường ngủ luôn.
-----
Cơ Uyển vừa thức dậy, ngồi dậy đã thấy Hàn Thượng Phong đang ngồi đọc báo ở chiếc sofa trong vòng. Cô không nói gì, lập tức xuống giường, đi vào nhà tắm.
"Em đi làm bữa sáng." Giọng Hàn Thượng Phong uy quyền như một mệnh lệnh.
"Tôi nói rồi, bếp sẽ cháy mất." Cơ Uyển nhàn nhã ngồi xuống.
"Em muốn nuốt lời?" Hàn Thượng Phong vươn người đến chỗ cô, môi của anh đã gần dí sát mặt cô.
"Đừng, đừng, tôi nấu." Cơ Uyển lấy tay đẩy đầu Hàn Thượng Phong ra. Với cái bộ dạng này của hắn thì một khi cô không nấu cho hắn ăn thì hắn sẽ hôn cô mất.
Cơ Uyển xuống bếp, đeo tạp dề, cột mái tóc lên. Đúng là nhà giàu có khác, tủ lạnh to như cái tủ quần áo. Cơ Uyển tùy tiện lấy một số thứ, bắt đầu chế biến. Cô cố gắng nấu dở một chút, cay thật cay, mặn thật mặn, chiên trứng cháy đen để cho cái tên kia ăn. Để xem sau khi ăn xong hắn có bắt cô nấu nữa hay không.
Thức ăn được dọn lên bàn, toàn là những thứ nhìn còn chẳng thèm chứ nói gì mà ăn.
"Hàn thiếu à, mời anh thưởng thức tay nghề của tôi." Cơ Uyển ngồi xuống, nở một nụ cười.
"Tôi đâu nói là nấu bữa sáng cho tôi đâu? Sao em nấu toàn món đặc biệt thế kia." Hàn Thượng Phong nở nụ cười ẩn ý.
"Hả..." Nụ cười trên môi vụt tắt, Cơ Uyển khó hiểu nhìn Hàn Thượng Phong. Rốt cuộc thì anh ta bảo cô nấu để làm gì? Mất công cô chuẩn bị toàn món "ngon" cho anh.
"Lily." Hàn Thượng Phong gọi to, ngay lập tức, một cục bông màu vàng nâu chạy nhanh tới. Đó là Lily, nó chạy tới chỗ Hàn Thượng Phong, khẽ vẫy vẫy cái đuôi.
"Ngoan. Hôm nay tao cho mày ăn thức ăn do chính tay phu nhân của tao nấu. Thế nào?" Hàn Thượng Phong bế Lily lên, cho chú chó nhìn toàn bộ thức ăn trên bàn.
Lily vừa nhìn thấy đã không còn hưng phấn, ngay lập tức muốn nhảy xuống chạy đi nhưng lại bị Hàn Thượng Phong giữ chặt lại.
"Mày sao vậy? Để tao cho mày ăn thử món này nào." Hàn Thượng Phong cười cười, lấy đũa gắp một miếng thức ăn trên đĩa đưa tới trước mồm Lily.
"Đừng! Tại sao lại cho Lily ăn cái đó chứ." Cơ Uyển nhanh chân chạy tới, định ôm lấy Lily nhưng lại bị Hàn Thượng Phong cản lại.
"Tại sao không?" Hàn Thượng Phong nở nụ cười đắc ý.
"Bởi... bởi vì..." Cơ Uyển cứng miệng.
"Nếu em còn muốn giả vờ, nấu những thứ thế này cho tôi thì tôi sẽ cho Lily thay tôi ăn hết." Hàn Thượng Phong chống cằm, sau đó liền nhìn Lily. "Mày thấy sao? Ăn cái này mỗi ngày chắc sẽ thú vị lắm."
Lily sủa gâu gâu, tỏ ý không đồng ý.
"Đừng đừng, tôi nấu lại là được chứ gì." Cơ Uyển lo lắng cho Lily. Không thể để Lily của cô ăn những món này mỗi ngày được. Vì Lily, cô bất đắc dĩ phải trổ tài nấu nướng.
Hàn Thượng Phong gật đầu đắc ý, rồi lập tức sai người làm lên dọn sạch bàn ăn.
Cơ Uyển lau mồ hôi trên trán. Cô bắt tay vào chế biến nguyên liệu, động tác vô cùng thành thục và chuyên nghiệp. Chẳng mấy chốc, cả căn bếp đã thơm nức mùi đồ ăn.
Hàn Thượng Phong ngồi ở ghế, tay khẽ vuốt lông của Lily. Dường như chú chó cũng ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn nên ve vẩy cái đuôi.
Mọi thức ăn đều được dọn lên. Hàn Thượng Phong sai người làm lấy một phần cho chú chó nhỏ, đem về căn nhà nhỏ trong sân cho Lily.
"Không tồi." Hàn Thượng Phong nếm thử, khẽ gật đầu.
Cơ Uyển không còn tâm trạng ăn uống gì cả, chỉ ngồi đấy, chán nản nhìn những ngón tay uyển chuyển gắp đồ ăn đưa vào miệng của Hàn Thượng Phong.
"Em không ăn thì uống sữa đi."
"Không muốn." Cơ Uyển gục mặt xuống bàn. Tay nghề của cô đã bị bại lộ, vậy là mỗi ngày đều phải xuống bếp nấu cho tên này sao?
"Tôi muốn mua lại Rose."
"Cái gì?" Cơ Uyển bất ngờ, lập tức ngẩng mặt dậy.
"Đừng sang Anh nữa. Đem nhà hàng đó của em về đây đi." Hàn Thượng Phong ngừng gắp, đan hai bàn tay vào nhau, nhìn thẳng vào mắt cô.
"Sao... sao anh biết." Cơ Uyển khẽ nhíu mày. Vậy mà tên này lại biết cô có một nhà hàng.
"Tất cả mọi thứ về em tôi đều biết hết." Hàn Thượng Phong khẽ nhếch môi cười.
"Nhưng..."
"Không nhưng gì hết, ngày mai lập tức chuyển về. Tôi không muốn em