"Phòng anh? Vậy tôi ở đâu?" Cơ Uyển khẽ chau mày.
"Tất nhiên là em ở đây với tôi rồi. Chúng ta là vợ chồng, tất nhiên là phải ngủ một phòng rồi." Hàn Thượng Phong kéo Cơ Uyển vào lòng, ôm chặt.
"Nhà anh rộng như vậy, có phải nhất thiết ở chung phòng không vậy?"
"Đương nhiên là có." Hàn Thượng Phong buồn cười, khẽ nâng cằm cô lên.
Cơ Uyển lấy tay đẩy mạnh Hàn Thượng Phong ra, nhanh chóng xuống giường, ra chỗ sofa, chỉ vào đó.
"Nếu anh muốn ngủ ở đây thì ra đây nhé! Tôi không nhường giường cho anh đâu."
"Nếu tôi nói không thì sao?" Hàn Thượng Phong dựa người vào thành giường, khoanh tay lại, khẽ nhếch môi cười.
"Vậy tôi đi chỗ khác là được." Cơ Uyển khoanh tay, giọng đầy đắc ý. Nói xong, cô liền lấy chiếc vali ra, mở tủ, lấy mấy bộ quần áo trong tủ ra. Đây là cơ hội tốt, cô có lí do chính đáng để rời đi.
Đang mải vui vẻ xếp quần áo thì Cơ Uyển liền bị kéo mạnh về phía sau, va vào thân hình cao lớn của Hàn Thượng Phong.
"A! Anh làm cái gì vậy?"
"Em muốn đi đâu?"
"Anh không cho tôi ngủ thì tôi ra ngoài tìm chỗ ngủ." Cơ Uyển bất mãn, đẩy mạnh người đàn ông ra nhưng lần này anh ta dùng lực khá mạnh nên cô không thể chống lại được.
"Ai nói tôi không cho em ngủ?" Hàn Thượng Phong nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cô.
Bị bắt nhìn vào đôi mắt sâu thẳm như hố đen kia, Cơ Uyển bất giác lơ đãng, tâm trí như bị hút vào đôi mắt ấy.
"Tôi..."
"Ưm"
Hàn Thượng Phong thấy vẻ mặt ngây ngô của cô liền không kìm chế nổi, đặt lên đôi môi nhỏ của cô một nụ hôn. Bàn tay to lớn áp chế gáy cô, không cho cô một cơ hội phản kháng.
Cơ Uyển tức tối, hai tay liên tục phản kháng, đập mạnh vào ngực của Hàn Thượng Phong nhưng đều vô tác dụng. Đây là lần thứ ba cô bị hắn cưỡng hôn rồi. Thật tức quá mà!
Hàn Thượng Phong hôn điên cuồng, đôi môi của Cơ Uyển như bị cắn nát. Cuối cùng, anh cũng chịu buông tha cho đôi môi của cô, giọng có chút khàn.
"Đây là hình phạt cảnh cáo em. Tuyệt đối không được có ý nghĩ rời khỏi đây."
Cơ Uyển vẫn bị anh ôm chặt vào lòng, cô thở hổn hển, trừng lớn mắt.
"Anh... cái đồ... vô sỉ."
"Ưm"
Xong! Đôi môi của cô một lần nữa chị chiếm giữ. Cái tên này bị cuồng hôn hay sao vậy? Cô sắp ngạt thở mà chết tới nơi rồi đây.
Hàn Thượng Phong hôn cô càng nồng nhiệt hơn lần trước, bàn tay không an phận khẽ luồn vào trong áo ngủ của cô từ phía lưng.
"A"
Cảm giác được sức nóng bỏng của bàn tay Hàn Thượng Phong trên da thịt cô, Cơ Uyển hốt hoảng kêu lên, ngay lập tức đẩy mạnh người anh ra.
Nhưng vừa đẩy ra thì cô lập tức bị anh kéo lại. Anh ghé sát tai cô, khẽ thì thầm.
"Yên tâm. Nếu em ngoan ngoãn ngủ với tôi, tôi sẽ không ăn em đâu. Nếu em mà còn phản kháng thì đừng trách tôi..."
Mặt Cơ Uyển tái mét lại vì sợ hãi. Thật không ngờ tên đàn ông này còn biến thái hơn cô tưởng.
Thấy cô không nói gì mà chỉ đứng im, Hàn Thượng Phong khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng bế cô lên.
"Ngoan là tốt."
Anh bế cô đi về phía giường, nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Sau đó anh cũng lên giường, ôm chặt cô vào lòng, thở một hơi rồi nhắm ghiền mắt.
"Em yên tâm. Tôi chỉ muốn ôm em ngủ thôi."
Cơ Uyển nhìn Hàn Thượng Phong một hồi lâu, rồi thiếp đi lúc nào không biết.
-----
Sáng hôm sau, khi trong phòng đã sáng hẳn, Cơ Uyển tỉnh giấc. Bên cạnh không có ai, giường cũng khá lạnh nên cô đoán Hàn Thượng Phong đã đi làm rồi. Cơ Uyển thở phào nhẹ nhõm rồi xuống giường.
Sau khi dùng bữa sáng xong, Cơ Uyển liền được tài xế của Hàn gia đưa tới Hàn thị. Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của cô ở Hàn thị.
Vừa mới bước vào trong tòa nhà, Cơ Uyển liền nhìn thấy Trần Bạch. Cô vui vẻ, bước nhanh về phía anh.
"Trần Bạch, lại gặp anh rồi." Cơ Uyển nở nụ cười.
"Ồ! Chào Cana tiểu thư." Trần Bạch cũng nở nụ cười chào lại Cơ Uyển.
"Anh có thể gọi tôi là Cơ Uyển hoặc gọi Cana thôi."
"Em là vợ của Phong cho nên tôi sẽ gọi em là Cơ Uyển vậy. Em cứ gọi tôi là Bạch ca đi, nghe cũng có vẻ hay."
"Vậy được, Bạch ca." Cơ Uyển cùng Trần Bạch đều bật cười. Cách xưng hô này có chút ngượng.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Thì ra Trần Bạch là bạn thân của Hàn Thượng Phong, thảo nào xưng hô nghe thân thiết tới vậy.
Bộ phận nhân sự dẫn cô tới một căn phòng lớn ở tầng bảy mươi. Căn phòng này nằm ngoài sức tưởng tượng của cô, nó đầy đủ mọi thứ cần thiết cho cô. Còn có một gian phòng nghỉ và một nhà tắm nữa. Hàn Thượng Phong cũng chu đáo phết đấy chứ.
"Cốc cốc."
"Mời vào."
Cửa phòng có tiếng gõ, Cơ Uyển vẫn chăm chú là việc. Cửa mở ra, một