2 giờ sáng, Cơ Uyển ngồi trước bàn trang điểm, sửa soạn cho cuộc thi ngày hôm nay. Như thường lệ, cô xõa mái tóc xoăn của mình ra, một lớp trang điểm trông vô cùng quyến rũ. Bộ lễ phục màu đen, tay lửng, ôm sát người, dài tới quá gối, xẻ một đường ở đùi, cổ chữ V, để lộ khe rãnh quyến rũ. Nó không quá lộ liễu, ngược lại còn mang đậm phong cách thời trang của người phương Tây, xinh đẹp, quyến rũ.
Cơ Uyển tìm chiếc vòng cổ cùng hoa tai để đeo, vô tình nhìn thấy chiếc vòng cổ và đôi khuyên tai mà Hàn Thượng Phong tặng. Cô mới chỉ đeo chúng đúng một lần vào tối hôm đó, còn lại thì cô không nỡ đeo vì chúng quá đẹp. Chẳng lẽ giờ đây cô phải vứt bỏ những thứ đẹp đẽ này sao?
Cô ngồi nhìn chiếc vòng cổ thật lâu, vuốt ve mặt dây chuyền hình hoa sen. Thôi thì cô sẽ đeo lần cuối rồi cất đi vậy. Để sau này đỡ phải nuối tiếc. Dây chuyền và bông tai đâu có tội tình gì đâu.
Chuẩn bị chu đáo, Cơ Uyển xách chiếc túi xách đi xuống dưới nhà.
Tiểu Hy bình thường khá kín đáo, phong cách hôm nay thì đặc biệt khác. Chiếc váy xẻ vai màu trắng, xẻ một đường ở đùi phải, giày cao gót cùng màu, đôi chân dài thướt tha, thật khiến đàn ông mê mẩn.
Thấy Cơ Uyển đi xuống, Tiểu Hy đặc biệt chú ý tới sợ dây chuyền và đôi bông tai của Cơ Uyển.
"Chà! Đẹp đó nha." Tiểu Hy giơ ngón cái tán thưởng.
Cơ Uyển cười một cái rồi khoác vai Tiểu Hy.
"Đi thôi, xe đến rồi."
Chiếc xe thương vụ của AC tới đón Cơ Uyển và Tiểu Hy, đưa hai người tới nơi diễn ra cuộc thi thiết kế thời trang.
Thành phố London, thành phố cổ kính, xe cộ đi lại tấp nập, đặc biệt là vào sự kiện quan trọng ngày hôm nay.
Đứng trước tòa nhà diễn ra cuộc thi, Cơ Uyển dặn dò một số nhân viên công ty đưa trang phục ra phía sau hậu đài.
"Không được xảy ra bất kì một sai sót nào." Cơ Uyển căn dặn rồi phất tay ra hiệu cho mấy nhân viên bắt đầu làm việc.
"Cana." Một người đàn ông phương Tây vô cùng đẹp trai chạy tới chỗ Cơ Uyển, mặt mày hớn hở.
Cơ Uyển nhìn thấy anh ta đang chạy về phía mình, lập tức lấy túi xách che mặt lại, lẩn vào đám đông.
"Để xem em chạy được đi đâu." Anh ta chạy nhanh nên đã nhanh chóng bắt lấy được vai Cơ Uyển.
"A! Cái đồ biến thái nhà anh." Cơ Uyển nhăn mặt, xoay người lại.
Anh ta gãi đầu cười. Sự xuất hiện của người đàn ông này khiến bao nhiêu cô gái phải ngước nhìn với ánh mắt mê đắm.
"Cana à, tôi thực sự nhớ em chết mất. Để tôi hun em miếng nào." Anh ta mặt dày, chu cái mỏ ra, dí sát vào mặt Cơ Uyển.
"Bốp." Cơ Uyển vả một phát vào mồm anh ta, mặc dù không mạnh nhưng vẫn đủ để anh ta im miệng.
"Delvin, anh đừng có hòng mà bày trò. Cẩn thận tôi đem da mặt của anh lột sạch đấy." Cơ Uyển trừng mắt cảnh cáo.
Delvin cười cười, vẻ đầu hàng: "Sorry. Tôi sai rồi."
Tiểu Hy cũng đi tới chỗ Cơ Uyển, liếc Delvin một cái.
"Chậc. Anh vẫn mặt dày như xưa nhỉ." Tiểu Hy khẽ lắc đầu.
"Ali à, em không thể khen tôi một câu được hay sao?" Delvin đứng cười đùa cợt.
"Chưa chửi là may lắm rồi." Tiểu Hy giơ nắm đấm lên.
"Đầu hàng." Delvin nhún vai một cái, giơ hai tay lên.
Tiểu Hy cùng Cơ Uyển cùng nhau đi vào trong, Delvin cũng đi theo đằng sau.
Bộ đôi nhà thiết kế AC đúng là làm người ta phải ngưỡng mộ. Ngay cả cách đi đứng, bước chân, trang phục cũng vô cùng ăn ý. Trang phục đen trắng, thiết kế chỉ khác mỗi cổ và vai, còn lại đùi đều như nhau. Váy của Cơ Uyển xe đùi trái, váy của Tiểu Hy xẻ đùi phải. Một người tông đen, một người tống trắng, trông vô cùng hài hòa, khiến người khác vừa nhìn vào đã có hảo cảm.
Cơ Uyển cùng Tiểu Hy đi tới chào hỏi mấy nhà thiết kế nổi tiếng, trò chuyện với mấy đối thủ cạnh tranh sắp tới.
Đang nói chuyện vui vẻ thì Cơ Uyển lại có cảm giác như ai đó đang nhìn về phía mình. Cô quay đầu lại, nhìn ngó nghiêng nhưng không thấy gì. Thật kì lạ.
"Trông