Lúc Oledo đi qua thì vừa vặn nhìn thấy tiểu công chúa Ellen cùng Lars trò chuyện rất vui vẻ, sắc mặt Oledo chợt trầm xuống, nhưng hắn cũng không đi tới ngay lập tức mà đứng yên tại chỗ một lúc.
Bạch Hi Vũ nhìn tiểu công chúa trước mặt, nghe nói tính tình của tiểu công chúa điềm đạm hơn so với chị gái của mình, nhưng hiện tại vị tiểu công chúa này nói không ít, tuy rằng mỗi câu hỏi đều là về Oledo.
Nàng hỏi hết câu này đến câu khác, từ tuổi tác của Oledo đến quê quán của hắn, sau đó hỏi hắn đã kết hôn chưa, thiếu chút nữa hỏi đến tổ tiên tám đời của Oledo.
Thái độ của vị công chúa này không thể rõ ràng hơn nữa, nàng nhìn trúng Oledo. Bạch Hi Vũ từ đầu đến cuối cũng không để ý tới mấy câu hỏi của vị tiểu công chúa, lúc thật sự bất đắc dĩ lắm mới trả lời một hai từ, nếu như không phải cốt truyện yêu cầu cậu dành thêm thời gian cho Oledo ở bên ngoài, e là cậu đã sớm rời đi.
Tính toán thời gian, cũng sắp đến lúc Oledo bàn kế hoạch tiếp theo với quốc vương ở bên ngoài, Bạch Hi Vũ nhướng mi, liền nhìn thấy Oledo đứng ở ngoài cửa, sắc mặt có vẻ khó coi, ánh mắt đang đặt trên người Bạch Hi Vũ.
Bạch Hi Vũ ngay lập tức hiểu được ý nghĩa trong ánh mắt của Oledo, vị tiểu công chúa trước mặt cậu chính là một người trong hậu cung của Oledo, thấy mình và vị tiểu công chúa này nói chuyện vui vẻ, trong lòng Oledo có lẽ sẽ ghi thù với mình.
Nghĩ đến việc sau này mình còn phải quyến rũ Oledo bằng nhiều cách khác nhau, Bạch Hi Vũ chỉ cảm thấy chua xót trong lòng, kèm theo một chút cay cay biếи ŧɦái.
"Chủ nhân." Thấy Lars đang nhìn mình, Oledo đi tới và dừng ở trước mặt cậu.
Lars chỉ gật đầu, không hỏi hắn bất cứ điều gì.
"Oledo?" Sau khi Oledo bước vào, đôi mắt của tiểu công chúa vẫn dán vào trên người hắn, trên gương mặt được phủ bởi ráng đỏ, nàng cúi đầu ngượng ngùng hỏi: "Ta có thể gọi ngươi là Oledo được không?
Thật đáng tiếc, Oledo chưa từng nhìn nàng một lần, hắn ân cần hỏi Lars: "Chủ nhân, người muốn quay về sao?"
"Về thôi."
"Oledo, ta ..." Tiểu công chúa có lẽ muốn hỏi cái gì đó, nhưng khi Oledo liếc qua, nàng lại không hỏi được gì.
Lars khẽ gật đầu với tiểu công chúa và nói: "Tại hạ đi trước, mong công chúa điện hạ thứ lỗi." Sau đó, cậu đi ngang qua nàng và bước ra khỏi cửa.
Oledo đi theo phía sau Lars, không cho Ellen thêm bất kỳ một ánh mắt dư thừa.
Tiểu công chúa chỉ có thể ngơ ngác nhìn bóng lưng của Oledo, hôm nay là lần đầu tiên nàng nhìn thấy chàng trai tên Oledo này, nhưng trong khoảnh khắc nàng thấy hắn, nàng cảm thấy trái tim mình bị người thiếu niên ấy chiếm giữ, không có nguyên nhân, giống như thần Ánh sáng đang ở trên cao chỉ dẫn cho cô. Lúc trước, khi nàng biết Oledo chỉ là một tên nô ɭệ, nàng nghĩ rằng giữa hai người sẽ không còn cơ hội nào nữa, nhưng nào ngờ Oledo lại là một thánh kiếm sĩ, mà trên đại lục này lại không có quá 100 thánh kiếm sĩ, trẻ tuổi như vậy lại càng không có. Trong nháy mắt, nàng lại cảm thấy giữa mình và hắn vẫn còn hy vọng.
Khi quốc vương bước vào, thấy tiểu công chúa hai tay ôm ngực, mặt mày gợn sóng, nhà vua cau mày hỏi cô: "Ellen, thế nào rồi?"
Tiểu công chúa giật mình ttrước câu hỏi của quốc vương, nàng vội vàng buông hai tay mình xuống, ngoan ngoãn đứng ngay ngắn, trả lời: "Cái gì thế nào thưa phụ hoàng?"
Quốc vương tìm một chiếc ghế ngồi xuống và hỏi: "Nói chuyện với công tước Lars như thế nào rồi?"
Tiểu công chúa vừa nghe lời này, nàng bước đến bên cạnh quốc vương, lắc lắc cánh tay quốc vương và hỏi: "Phụ hoàng, người sẽ không thật sự gả con cho tên Lars vừa cổ hủ vừa nhàm chán đó chứ?"
Quốc vương nắm lấy tay tiểu công chúa, võ hai cái vào mu bàn tay của nàng, đầy yêu thương nói với nàng: "Đương nhiên là không rồi, báu vật của ta làm sao có thể gả cho một kẻ tàn phế được, phụ vương nhất định sẽ tìm cho con một người xứng đôi."
Tiểu công chúa cắn cắn môi, cuối cùng không nhịn được đã nhắc đến Oledo với quốc vương "Phụ vương, con thấy Oledo..."
Nhưng lời nàng còn chưa dứt liền bị quốc vương ngăn lại, quốc vương có thể cũng nhìn ra tâm tư của cô con gái này của hắn, lại cố ý giả bộ kinh ngạc, kêu lên: "Ellen, con không phải cũng coi trọng Oledo đấy chứ? "
Ellen cũng không bỏ qua từ kia trong lời nói cảu quốc vương, nàng cũng biết không ít tiểu thư quý tộc trong vũ hội hôm nay thích Oledo, nhưng đáng tiếc giọng điệu của phụ thân đối với Oledo không được tốt lắm, tiểu công chúa chỉ có thể nhỏ giọng đáp lại: "Làm sao có thể..."
Quốc vương hài lòng gật gật đầu, "Như vậy là tốt nhất, ta đã nói với chị gái của con, nhưng phụ vương cũng không ngại nhấn mạnh với con một lần nữa, Oledo là một nô ɭệ, bất luận như thế nào thì hắn cũng không thể thoát khỏi danh phận này. Ta không thể gả bất kỳ ai trong số các con cho hắn."
Tiểu công chúa không nói gì, nhưng trong ánh mắt nàng mơ hồ lộ ra sự thất vọng, làm cho người ta cực kỳ đau lòng.
Quốc vương bố trí Lars ở cực nam của cung điện, không tốt cũng không xấu, ưu điểm lớn nhất là ánh sáng tốt, nhưng hiện tại đã là buổi tối, không ai quan tâm đến ánh sáng. Có thể là do đã có Oledo đi cùng Lars rồi nên sẽ không có ai sắp xếp những người hầu khác cho Lars.
"Chủ nhân, người có muốn đi tắm không?" Sau khi vào phòng, Oledo hỏi Lars.
Lại nói tiếp, cậu đã lâu không có tắm rửa; trên đường đi, thuyền xe vất vả, thời gian và điều kiện không cho phép Lars tắm trên đường.
Vì vậy, Lars gật đầu.
Khoé miệng Oledo nhếch lên, hắn nói: "Tôi đi đun nước cho ngài." Sau đó hắn liền lui ra ngoài.
Nói thật, Bạch Hi Vũ càng ngày càng bội phục vị nam chính này, có thể giả trang giống một nô ɭệ như vậy, hơn nữa cũng không sợ lưu lại lịch sử đen tối trước mặt nữ nhân của mình, thật là khâm phục.
Không lâu sau, Lars bưng hai xô nước nóng đến, anh đổ hết nước vào bồn tắm, sau đó đi ra ngoài và mang thêm hai xô nữa vào.
"Chủ nhân, nước đã chuẩn bị xong."
Lars đứng dậy, đi đến trước thùng tắm thử nhiệt độ nước, thấy nhiệt độ vừa vặn thì quay đầu nói với Oledo, trong tay vẫn còn mang theo hai cái thùng rỗng: "Ngươi đi ra ngoài đi. "
Oledo cũng không lề mề thêm nữa, hắn đáp: "Vâng, chủ nhân." Hắn xoay người mang theo cái xô đi ra ngoài.
Lars lần lượt cởi từng cúc áo trên người, treo áo khoác ngay ngắn trên mắc áo, sau đó cởϊ qυầи và bước vào bồn tắm. Mà bên ngoài căn phòng, Oledo ngồi một mình trên thềm đá, ngước nhìn vầng trăng tròn trên bầu trời, hắn có thể nghe thấy tiếng nước chảy bên trong phòng, đồng thời anh cũng có thể hình dung ra dòng nước ấm từ bả vai chậm rãi trượt xuống, chảy qua khuôn ngực trắng nõn của cậu, và cuối cùng lại chìm trong nước.
Một lúc lâu sau, Oledo cảm thấy phần bụng dưới của mình dần dần nguội lạnh, trong phòng nghe thấy có tiếng ào ào thật lớn, hẳn là Lars vừa đứng dậy sau khi tắm rửa xong. Quả nhiên, không bao lâu sau Lars liền gọi hắn: "Vào đi Oledo đi. "
Khi Oledo đi vào, Lars đã bọc