- "Cậu hành động đến đâu rồi" Dương Tư Thần bắt đầu bàn đến công việc chính hôm nay phải làm.
Tuy bọn họ là trùm xã hội đen nhưng vẫn luôn có đối thủ đối phó.
Phi Vũ bỏ mấy cô em chân dài sang một bên quay lại nói.
- "Đoàn Thừa Hiên quả thật hắn là một lên cáo già và mưu mô, em nghĩ chúng ta không dễ đối phó...sau vụ việc lần đó nhất định hắn sẽ còn quay lại báo thù" Phi Vũ gương mặt nghiêm nghị nói.
Đoàn Thừa Hiên được nhắc đến không ai khác mà là kẻ địch của Dương Tư Thần, hai bên tranh chấp địa bàn với nhau thì anh đã là người thắng, hắn ta không cam tâm khi có người còn mạnh hơn cả mình, nên đã tìm cách đánh lén Dương Tư Thần nhưng đều thất bại thảm hại, người nhà hắn ta cũng là do một tay anh bắn chết mối thù chồng chất mốt thù khiến hắn ta bây giờ biến thành một con quái thú hung dữ và nguy hiểm, bây giờ anh chỉ còn cách nâng cao cảnh giác hơn với tên này.
- "Cậu cứ hãy cẩn thận thì hơn, nhanh chóng xử lý hắn ta thì càng tốt" Dương Tư Thần ra lệnh cho Phi Vũ.
- "Em sẽ xử lý ổn thoả, Dương Tư Thần anh cứ yên tâm...nào cạn ly"
Phi Vũ được coi như người bạn mà cũng là cánh tay phải đắc lực của Dương Tư Thần anh, vì thế nên anh cũng phải kính trọng vài phần.
Mọi người anh em bắt đầu rót rượu vang ra uống....!
Ở một nơi khác, Lục Kiều Hân cô bắt đầu đi về sau ngày dài đi giao lưu giữa các người trong ngành với nhau để có thêm nhiều kinh nghiệm trong công việc làm cơ trưởng này!
Đương nhiên Lục Kiều Hân cô khá thông minh, hồi học với nhau ai cũng biết cô học khá giỏi nên lần đi giao lưu với nhau lần này đa số mọi người đều học hỏi cô là phần nhiều.
- "Tạm biệt mọi người, tôi về trước..! rất vui vì buổi gặp mặt hôm nay" Lục Kiều Hân chào tạm biệt mọi người.
Lộ Lộ vẫn còn thấy có gì đó hụt hẫng trong lòng vì lần gặp gỡ này không nhiều thời gian, cô nói:
- "Lục Kiều Hân có lẽ sau lần này chúng ta khó mà gặp nhau nói chuyện được như hôm nay, vì công việc nên cũng đành chấp nhận, bà nhớ giữ gìn sức khỏe và hay liên lạc với bọn bạn cũ này đấy nhớ"
Lục Kiều Hân mỉm cười với mọi người "Nhất định là phải vậy rồi"
- "Cũng muộn rồi, thôi chúng ta về thôi"
Lục Kiều Hân sau khi chào mấy bạn đồng nghiệp vừa là bạn học cũ của mình sau đó ra về, cô đi đến chỗ bãi đậu xe mà ở đó có Lâm Hạ Thành đang đợi cô từ trước, Lâm Hạ Thành là cơ phó đi theo làm việc với cô, không biết như vậy có được coi là người hầu đi làm theo lệnh của tiểu thư không nữa! Cậu ta đi theo như một tên tay sai chính hiệu, bảo gì làm đó.
Cô bước đi vừa nhanh nhưng cũng không có phần nào là vội vã, mặc chiếc váy màu trắng nhẹ nhàng thướt tha đi lại mà cứ ngỡ như ngọc trai sáng trói trong màn đêm vậy...! Ở nơi này toàn những toà nhà cao tầng với nhiều ánh đèn sáng đẹp mắt.
- "Chị ra rồi sao?" Lâm Hạ Thành thấy cô liền vội vàng hỏi.
- "Ừ! Lâm Hạ Thành, mà cậu đến đây đợi tôi lâu chưa?"
- "Em cũng vừa mới đến đỗ xe ở đây luôn thì chị đã ra rồi" Cậu ta vừa nói vừa cười trừ.
Nói thì là nói thế, Lâm Hạ Thành cũng phải đợi nửa tiếng rồi ấy chứ, để