- Làm xong rồi?
Tiêu Chân ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hai con người đang ngồi trên ghế sô pha, bỏ tài liệu xuống đi qua.
- Cũng không hẳn, chờ thêm hai tiếng sau thì sẽ có kết quả.
Vũ Thần nhàn nhã uống ngụm trà, nở nụ cười tươi rói nói.
- Lần này Vũ Thần cực kỳ cực kỳ thâm độc a!
Chung Kỳ hai mắt lấp lánh nhìn Tiêu Chân.
- Rốt cuộc hai người bày trò gì vậy?
Tiêu Chân xoa xoa đầu, rõ ràng trước đây chỉ có mình Chung Kỳ nghịch ngợm, sao bây giờ lại kéo theo Vũ Thần nữa rồi. Đừng nói yêu vào khiến người ta lú nha?
- Cũng không có gì, chỉ đưa hắn tham gia cái chương trình "Hai tiếng chọc cười khán giả" mà thôi.
Vũ Thần nhẹ nhàng bâng quơ lên tiếng.
- Phải đó! Rốt cuộc cũng cho tên kia một bài học, sảng khoái a!
Chung Kỳ nhanh chóng xen vào, cực kỳ vui vẻ trên nỗi đau của tên khốn nạn kia.
- Này... Không phải tao nói phải có chừng mực thôi à?
Tiêu Chân căm nín nhìn hai con người còn đang hớn hở trước mặt.
- Hừ, như vậy là còn nhẹ cho hắn rồi đấy. Nếu không phải còn tên chú của hắn, tao đã cắt cái của hắn từ lâu rồi.
Tuy là nhờ tên Mục Hoài An kia cậu mới gặp được Lục Hàm nhưng mà, hừ, cậu không quên lúc đó hắn định hiếp cậu đâu. Chưa kể, còn hạ cậu loại thuốc chết tiệt kia nữa chứ.
- Rồi rồi. Mà dạo này mày với tên kia sao rồi?
Tiêu Chân thở dài bất lực, chuyển đề tài.
- À thì... Cũng bình thường à.
Vũ Thần xấu hổ gãi gãi mũi, không tự giác được mỉm cười.
Chung Kỳ xoa xoa phần da gà nổi lên, trừng mắt nhìn Tiêu Chân. Như không hỏi chuyện này chi mà bị ăn một đống thức ăn chó vậy hả?
Tiêu Chân khinh thường nhìn lại. Nhìn đi, hồi trước bộ dạng của mày cũng như vậy đó, đừng có đi nói người khác.
- Khụ, phải rồi, thuốc cậu bị tên khốn chuốc thì sao? Không phải nói cần ba tháng à?
- Tao cũng không rõ lắm. Nhưng từ hơn một tuần trước, tao đã không bị gì nữa rồi.
Vũ Thần cũng thắc mắc, nhưng lại không tiện để cho người khác biết hiện trạng của mình.
- À phải rồi, người kia của hắn là chủ tịch tập đoàn While Fox.
Tiêu Chân phổ cập thêm kiến thức cho Chung Kỳ.
- A? Hả? Gì!!! While Fox??? Chủ tịch??? Không phải chủ tịch hiện tại của tập đoàn đó là người đã sáng lập ra nó à?
Chung Kỳ ngơ ngác nhìn Tiêu Chân, lẩm bẩm hỏi.
- Chuẩn rồi đó.
Tiêu Chân còn ngại chưa đủ, bồi thêm một phát vào.
- Khoan khoan! Vũ Thần, anh ta năm nay bao nhiêu tuổi rồi???
- 25 tuổi...
Vũ Thần cực kì hiểu tâm trạng hiện tại của Chung Kỳ a. Ai mà ngờ được, thần tượng từ khi còn trẻ của mình, lại chỉ hơn mình có mấy tuổi chứ.
- Không phải While Fox đã thành lập được hơn 5 năm rồi à? Vậy anh ta...
Chung Kỳ trợn tròn mắt, kinh hoảng không nói nổi cả câu.
- Ừ, từ khi anh ta còn đang đi học đại học, đã thành lập While Fox từ hai bàn tay trắng rồi.
- Lợi hại! Quả thật là lợi hại! Không hỗ là thần tượng của tao a!!!
Vũ Thần căm nín, mạch não của Chung Kỳ. Không phải lúc này cậu nên hoài nghi nhân sinh à, sao còn lại phấn khởi như thế hả??? Quả nhiên, mạch não của Chung Kỳ, người bình thường như cậu không thể hiểu được.
- Ể? Vậy lúc trước thần tượng mở cửa cho tao hả? Thần tượng đi nhờ xe tao? Thần tượng ăn cơm với tao? Ah!!! Vũ Thần! Bạn tốt à, mày có thể xin cho tao chữ kí của nhà mày không?
Chung Kỳ sau khi phát điên xong, liền chộp lấy hai tay cậu, hai mắt sáng lấp lánh nhìn cậu.
- Cái đó... Để tao hỏi thử...
Vũ Thần bất lực, này Chung Kỳ, nếu Khả Hưng biết mày mê Lục Hàm như vậy, sẽ không làm chết mày chứ?
- Đúng rồi, nếu Lục Hàm là chủ tịch của While Fox, vậy làm sao mày điều tra được thế?
Vũ Thần thắc mắc hướng Tiêu Chân hỏi. Đến truyền thông lẫn paparazzi mất gần 3 năm trời cũng không điều tra được người đứng sau tập đoàn. Tuy Tiêu Chân rất giỏi, nhưng cũng không đến mức nghịch thiên như thế chứ.
Tiêu Chân cứng người, mặt bắt đầu xanh mét, hàm hồ nói.
- Tự tao đến tập đoàn đó mới có thể điều tra được.
Vũ Thần cùng Chung Kỳ thấy Tiêu Chân không muốn trả lời, liền đổi sang đề tài khác.
- Phải rồi, sau khi tập này được quay, có thể phát chiếu không vậy?
Chung Kỳ thắc mắc hỏi, dù sao bọn cậu cũng chưa đủ thực lực để đối đầu với Ngải Mộng, chưa kể còn người chú sâu khôn lường kia nữa.
- Đừng lo lắng, nếu không phát sóng được. Tao nghĩ, cũng sẽ có người đăng lên mạng mà thôi. Kẻ thù của hắn, không chỉ có chúng ta không đâu.
Tiêu Chân thản nhiên giải đáp.
- Vậy có bị báo thù không?
Chung Kỳ nhíu mày, lo lắng hỏi.
- Không cần lo chuyện đó. Tao đã nghĩ sẵn lí