Sau khi sắp xếp lại hết những công việc, dương tuấn vũ đưa vân tú về nhà ăn bữa cơm tối cùng gia đình mình.
tới sáng hôm sau, trước bầu tâm trạng buồn bã, dương tuấn vũ nói mấy lời động viên mọi người sau đấy lên xe đi tới quân khu 2.
…
dù dậy sớm nhưng tới nơi cũng đã 7 giờ, tất cả cũng là vì mọi người đều lưu luyến quá, hắn cũng chẳng biết làm sao cho phải, đứng trước nước mắt của cả nhà và vân tú thì trái tim mạnh mẽ của hắn cũng mềm nhũn ra. nhưng chuyện gì tới cũng sẽ tới, hắn cuối cùng cũng phải lên đường.
lần này tới nơi hai chiến sĩ trực gác cổng cũng không làm khó hắn, có lẽ là đã có chỉ thị của phong lão tướng quân truyền xuống dưới rồi.
dương tuấn vũ cất xe xong thì có người đợi sẵn và dẫn hắn tới quân trường trung tâm, đây là nơi mà các cuộc thi đấu trong quân ngũ thường xuyên được tổ chức.
đợt đi học môn quân sự đầu năm thứ nhất hắn cùng như các bạn học đều đã được người hướng dẫn
viên giới thiệu các địa điểm nổi tiếng trong quân doanh rồi, và quân trường trung tâm cũng là một trong số đó.
những lúc rảnh rỗi mấy đứa nhóc cũng hay thích ra đây xem các cuộc tỷ thí cá nhân lẫn tập thể. nhìn những động tác mạnh mẽ dứt khoát của các chiến sĩ, các chị em thì mặt hồng thở gấp hò hét như điên làm người nào không biết lại tưởng đến kỳ … , còn mấy thanh niên ham mê võ hiệp thì hai mắt cũng sáng như đèn pha ô tô, đứa nào đứa đấy thề thốt sẽ về tập gym, học võ để có được thân hình vạn người mê: cơ bắp cuồn cuộn, 6 múi...
nhưng chắc chỉ được 1 trong số hàng trăm đứa thực hiện được lời hứa đấy đã là kỳ tích rồi, đa số các con giời sau vài ngày từ quân ngũ về là ngựa quen đường cũ, lười vẫn lười, ngủ nướng vẫn ngủ nướng, chẳng biết khi nghĩ lại lời thề đấy có bật cười hay không.
tuy nói là địa điểm quen thuộc nhưng ở những thời gian khác nhau lại không giống nhau, hôm nay tổ chức đại hội bỉ võ toàn quân khu, cũng là thời điểm chọn ra những chiến sĩ ưu tú nhất, và 20 người trong số đó sẽ có vinh dự được tham gia đại hội bỉ võ toàn quân trên cả nước. ừm, cũng có thể chỉ là 19 người còn người còn lại dương tuấn vũ rất tự tin mình sẽ chiếm được một chỗ.
bình thường quân khu có diện tích cực lớn, vì thế các đơn vị trực thuộc rải rác ra mỗi tỉnh, bây giờ tất cả 16 đơn vị này tất cả đều tập hợp lại một chỗ, tất nhiên chỉ là một phần đại diện được tham gia nhưng thống kê lại cũng là một con số rất lớn.
quảng trường được giới thiệu là có khoảng 2000 chỗ ngồi hôm nay cũng cảm thấy chật chội.
khi hắn còn đang trên đường tới nơi thì đã nghe thấy từ quảng trường đằng xa bầu không khí hào hùng, hoành tráng rồi. các chiến sĩ khác với cổ động viên bóng đá, ngay cả khi hô cũng rất có nguyên tắc và khí thế.
dương tuấn vũ dỏng tai nghe thì biết may mình vẫn còn chưa đến quá muộn, là giọng phong lão tướng quân đang đọc tuyên bố khai mạc ngày đại hội bỉ võ toàn quân khu.
hắn được chiến sĩ dẫn đường chỉ dẫn đi theo lối cửa sau, bởi vì hắn đến muộn cửa chính đã đóng mất rồi còn đâu.
khi tới nơi, hắn cũng nghiêm túc hẳn lên.
trước mắt dương tuấn vũ là 500 chiến sĩ có thành tích rèn luyện xuất sắc nhất 1 năm qua, thậm chí là đã xuất sắc nhiều năm rồi, trong số này chắc chắn sẽ có không ít người đã tham gia cuộc thi đại hội bỉ võ cả nước những năm trước.
anh lính chỉ vào 1 vị trí còn đang trống rồi dặn hắn kiên nhẫn đợi đến lúc được gọi tên thì sẽ ra thi đấu.
dương tuấn vũ gật đầu cảm ơn người dẫn đường. mang trên người bộ quần áo quân đội của quân khu 2, hắn ngẩng cao đầu, tự tin, mạnh mẽ bước từng bước tới vị trí được định sẵn.
nhưng khi gần tới nơi thì đột nhiên mọi chuyện không nước chảy mây trôi, thuận buồm xuôi gió đến thế.
chỉ cách vài bước chân là tới nơi nhưng 3 người lính ở sau chỗ trống đó lại nhanh chóng di chuyển lấp lại chỗ đó.
dương tuấn vũ hơi ngạc nhiên, nhưng hắn cũng chẳng quan tâm nhiều, hắn đơn giản chỉ nghĩ là có chỗ trống thì người đằng sau cứ dồn lên cũng chẳng sai, thế là hắn lại đi xuống cuối hàng đó đứng.
nhưng chẳng biết từ đâu lại lòi ra một tên mặt mũi nghiêm túc, giơ tay lên đầu chào hắn:
- chào đồng chí. không biết đồng chí thuộc đơn vị nào?
dương tuấn vũ thấy người đàn ông này mặt mũi nhăn nhó khó chịu thì thầm hô xui xẻo, nhưng người ta đã hỏi hắn cũng không thể giả vờ điếc được, giơ tay lên trán chào lại, hắn nghiêm giọng đáp:
- chào đồng chí. tôi là cá nhân riêng không thuộc đơn vị nào, nhưng…
hắn đang định nói “nhưng được phép của phong tướng quân đồng ý cho tham gia cuộc thi đấu ngày hôm nay”, nhưng lời còn chưa nói hết thì đã bị người này chặn ngang, một tay hắn chỉ ra phía cửa ra vào miệng lạnh giọng nói:
- nếu không thuộc đơn vị nào lại còn đến muộn thì mời đồng chí rời khỏi nơi này, cậu sẽ không được tham gia cuộc thi đấu ngày hôm nay. tôi không chấp nhận mọi lời giải thích vì bất cứ lý do gì. mời.
dương tuấn vũ cũng chẳng phải kẻ ngốc, mọi người ở đây khi nãy đã nhìn thấy hắn đi vào có người dẫn đường thì đủ biết hắn không phải người ở đây, và cũng được ưu tiên tham gia rồi. nếu không thì anh lính dẫn đường kia đã ngăn hắn ngay từ chỗ gửi xe chứ chẳng thừa hơi dẫn hắn tới đây để bị đuổi về.
mà tên trước mặt này rõ ràng cũng không phải là người giám sát ở đây, hắn chỉ là từ hàng bên cạnh đứng ra nói năng có vẻ chuyên nghiệp, dương tuấn vũ cũng rất nhạy bén phát hiện mấy nụ cười lạnh ở bên cạnh, như thế cũng đủ hiểu ở đây có kẻ muốn làm khó dễ hắn, tưởng hắn là người mới ngơ ngác dễ sập bẫy sao?
ngay khi tên này đến chào hắn đã để ý rồi, chưa kể việc ba người kia đột nhiên lại dồn lên chỗ trống mà rõ ràng bọn họ có thừa thời gian để làm