P/s: cảm ơn bạn quangloc8388 tặng 5,000 đậu và bạn bachphuongbui đề cử 2 nguyệt phiếu cho truyện nhé. hôm nay sẽ có 4 chương và tối nay tác ôn thi nên không có thêm chương trong ngày nữa nhé.
......
mai tuyết yên cười:
- có lẽ dòng đời xô đẩy khiến cho hai chị em mình được gặp nhau, như vậy tại sao chúng ta không thử chơi lớn một lần đi?
hà linh cười híp mắt:
- ừm, chị cũng muốn điên một lần thật thoải mái, chị sẽ đưa em lên làm ngôi sao hàng đầu việt nam, à không, phải là hàng đầu thế giới mới đúng chứ. ha ha. lúc đấy chẳng phải chị sẽ là nhà quản lý số một thế giới sao? nghe thật kích thích a.
- nhưng có một điều này chị nên hiểu rõ, đó là em sẽ không dựa vào ảnh hưởng của chị vân tú để bước chân vào showbiz đâu.
hà linh cũng không ngốc, cô gật đầu:
- chị hiểu mà, ngay từ việc em không dựa vào thịnh thế để phát triển mà lại tự mình đứng ra mở công ty là chị đã biết ý định của em rồi. chẳng sao hết, hai chúng ta sẽ bắt đầu lập nghiệp từ con số 0, như vậy mới bộc lộ hết được tài năng của cô gái xinh đẹp tuyết yên này chứ. chị nói phải không?
- vâng. em không nói mình có tài nhưng em luôn tự tin vào chính mình.
còn một câu nữa mà cô không nói ra đó là “em sẽ chứng minh cho anh thấy, không dựa vào anh em cũng có thể bước lên đỉnh vinh quang của nền giải trí thế giới.”
...
sau buổi trao đổi và học hỏi từ jay nguyễn của webpro, mai tuyết yên đã nhận ra được những điểm thiếu xót hiện tại của công ty đó chính là nhân sự. tuy nói cô sẽ cố gắng thực hiện ước mơ nhưng chẳng có ước mơ nào chỉ một mình mình có thể hoàn thành được cả. cô không có ngu ngốc tự luyến đến thế.
nhưng bây giờ mà tìm người chuyên nghiệp vào làm thì cô không đủ tiền trả lương cho bọn họ, mà thuê người giá rẻ thì trình độ và khả năng của họ chẳng đáng là bao. nhìn hà linh đang bận rộn tìm hiểu các thông tin về các thương hiệu có chút danh tiếng đến nổi tiếng để xem nơi nào còn cần tuyển người mẫu ảnh hoặc đại diện thương hiệu hay không, mai tuyết yên đang suy nghĩ đến ngõ cụt, cô thử hỏi:
- chị hà linh này, chị có người bạn nào chuyên về mảng tin tức giải trí, thiết kế phục trang, hay đạo diễn không?
- ồ, tất nhiên là có rồi. em định nhờ chị gọi họ tới đây làm à?
bỏ chiếc mắt kính 0 độ chống lóa xuống, hà linh quay đầu thắc mắc. thấy tuyết yên gật đầu, cô cười:
- những người đó giờ cũng có công việc rồi, tuy chị nói là bạn nhưng bạn này chỉ xây dựng trên mối quan hệ lợi ích đâu, nếu họ biết chị muốn mời họ tới đây thì chắc rất khó.
tuyết yên thở dài, mặc dù cô đã đoán trước nhưng khi nghe kết quả vẫn cảm thấy buồn bực “chẳng lẽ mình phụ trách hết cả những vấn đề đó ư? nếu chỉ phục vụ bản thân thì ok, nhưng sau này có thêm các mầm non tiềm năng thì chẳng lẽ tới lúc đó nước chảy đến chân mới nhảy? chỉ sợ họ biết nơi này chỉ có mỗi cái tên công ty mà bên trong rỗng tuếch thì chắc chẳng có ngôi sao mới
nào chịu ký hợp đồng cả. ài”.
hà linh cũng thở dài lắc đầu, cô tiếp tục chuyên tâm vào nhiệm vụ của mình. bởi vì cô biết nếu như tuyết yên có một thương hiệu nào đó cho chụp một album quảng bá sản phẩm của họ thôi thì chắc chắn công ty sẽ có thêm kinh phí, các hợp đồng tiếp theo sẽ dễ dàng hơn một chút.
tưởng việc này là đơn giản nhưng chẳng đơn giản chút nào. gương mặt mới? mỗi ngày có hàng
chục hàng trăm người, bao nhiêu người có cái gậy chống lưng làm gì tới lượt bọn họ. gương mặt xinh đẹp không tỳ vết? không. giới giải trí có ai mà không tút tát lại nhan sắc, mới đầu thì đúng là cực ít người có thể so sánh với cô gái này, nhưng giờ công nghệ tắm trắng, tẩy nám, tẩy lông, ... giờ ai mà chả trắng hồng xinh đẹp.
chưa kể họ đã nổi tiếng thì sản phẩm quảng bá cũng sẽ thu hút được rất nhiều người, đầu tiên chắc chắn là sản phẩm sẽ được các fan của họ ủng hộ nhiệt tình. thế là đã thành công rồi. còn tuyết yên thì còn chưa bước vào giới giải trí thì lấy quái đâu ra fan? người trong nghề còn gật gù đánh giá một hai, chứ người dân họ chỉ liếc mắt nhìn qua sau đấy chẳng còn ai sẽ nhớ mặt cô gái
trẻ này cả.
vì thế việc tìm được một hãng nào đó đồng ý cho cô ấy một cơ hội là rất hiếm, nếu dễ dàng thì suốt quãng thời gian vừa rồi tuyết yên đã có bản hợp đồng đầu tiên rồi chứ chẳng phải tới bây giờ vẫn ngồi ngẩn người ở đây. mình tốt thật đấy nhưng chưa chắc người ta đã cần, đấy chính là một nghịch lý của giới giải trí. tốt không bằng “quen mặt”.
mai tuyết yên dù có tự tin thế nào thì bây giờ cũng có chút hơi nản, ngồi chẳng biết làm gì lại lôi điện thoại ra định đọc tin giải trí, nhưng cô cầm chẳng ra hồn làm điện thoại rơi bộp xuống đất.
cuống quýt nhặt lên, may mà không vỡ màn hình nhưng con iphone 4s cũng bị móp mất cái đầu, cô buồn thiu, dù sao đây cũng là chiếc điện thoại mà anh cô tặng, nhìn mà đau lòng chảy nước mắt.
vuốt ve cái góc bị bẹp, cô thoáng nghĩ “ngày xưa anh thành lập công ty làm sao mà lừa được nhiều người giỏi đến vậy? chắc lúc anh thành lập và quản lý công ty thời gian đầu