Đội nhiên nghĩ tới cái gì đó, mai tuyết yên bỗng trở nên vui vẻ, đôi mắt xinh đẹp híp lại, nụ cười tỏa sáng rực rỡ, âm thanh ngọt ngào và vô cùng trong trẻo vang lên làm hà linh ngồi ở bên cạnh cũng phải vứt công việc lại, trợn mắt giỏng tai nghe ngóng hóng hớt, tuy cô chưa tiếp xúc nhiều nhưng cái giọng ngọt ngào hơn mật ong này một khi phát ra chắc chắn là cô ấy đang có suy nghĩ xấu xa.
và không làm cô thất vọng, mai tuyết yên nói ra mấy câu sặc mùi âm mưu:
- chu văn tuệ? chu bàn tử?
bên kia nghe thấy giọng tuyết yên thay đổi cực kỳ êm tai, chu mập thoáng ngẩn người, hắn nghi ngờ hỏi:
- tôi đây.
- tối nay đi ăn cơm với mình nhé.
mập mạp trợn mắt, tay cầm điện thoại hơi run:
- này, đừng bảo sau bao ngày xa cách cậu chợt nhận ra mình thích tôi nhé? tuy cậu rất đẹp nhưng tôi tự nhận mình không có khả năng với tới, mong cậu tha cho tâm hồn nhỏ bé yếu đuối này đi.
giọng tuyết yên trợn lạnh lại, cô quát:
- cút. đầu cậu đầy bã đậu à?
mập mạp bị chửi không những không buồn mà ngược lại thấy đây mới là sự thật của cuộc sống a, hắn cười hả hả:
- thế là không phải rồi. may quá. à, sao lại tự dưng tốt bụng mời tôi đi ăn như vậy?
- tôi còn chưa nói hết cậu đã phun ra một tràng rồi, là tôi nói mới cậu đi ăn cơm với tôi, nhưng không có nghĩa là đi ăn riêng với nhau hiểu chưa. lát nữa tôi sẽ gọi cho cả dương triệu vũ và trúc nhã. dù sao lâu rồi mọi người chưa gặp nhau. sao hả? có được không? nếu không đi đừng nói là
tôi quên anh em bạn bè nhé.
- ồ, thế thì ok. tưởng chuyện gì, à mà cậu không đi họp lớp có biết chuyện gì hot chưa?
mai tuyết yên chớp chớp mắt, cô dỏng tai nghe, không thể không nói dù có thế nào đi nữa phụ nữ vẫn rất thích hóng tin hot:
- ừm, mau tiết lộ một chút.
- nghe bộ dạng này là chưa có ai kể rồi, trong buổi gặp mặt lần trước có một đôi dắt tay nhau đến ném thức ăn cho lũ cẩu độc thân chúng tôi đấy.
- dương triệu vũ và trúc nhã?
- ừm, sao biết?
- cậu nghĩ tôi bị ngơ à? không phải tôi vừa nhắc đến hai người này thì cậu đột nhiên nhớ ra cái
drama đấy sao? ai mà chả đoán được. mà hai người này thành đôi cũng chẳng có gì lạ, ngay từ cấp ba họ đã lén lút hẹn hò rồi mà.
- đúng là nói chuyện với người thông minh thật chán. được rồi. cậu gọi điện cho họ đi, à mà tối nay đến đâu đây? mà nghỉ hè rồi chắc ở vĩnh hà rồi chứ?
- à, tôi vẫn đang ở hà đô.
- vẫn còn ở đấy làm gì nữa? để tham gia lớp vũ đạo mùa hè à? cậu chú ý sức khỏe đi, đừng có mà
cố quá rồi hỏng bét đấy.
- cảm ơn, nhưng tôi tạm nghỉ lớp đó rồi. giờ đang có việc khác. cụ thể thế nào tối nay gặp tôi sẽ nói. ok?
- ok. thế cho xin cái địa chỉ. có cần bọn này lên đó không?
- không cần. mọi người cứ đến nhà hàng tuyết yên cơ sở số 1 đi. tôi sẽ gọi điện đặt bàn trước. 7 giờ tối nhé. à. tôi có thể sẽ đem theo một chị gái xinh đẹp, cậu nhớ ăn mặc cho gọn gàng chút.
- này. cái tính lôi thôi đấy tôi đã sửa lâu rồi nhé. mà giờ tôi không còn là chu mập nữa rồi. hì. tối
nay cậu đến sẽ biết, đừng có thấy tôi quá đẹp trai mà đổ nhé.
- nếu cậu đẹp trai hơn anh tôi thì khả năng tôi sẽ xem xét.
- à, cái đó thì ... chắc cũng không kém bao nhiêu đâu.
- hi vọng tôi không phải đeo kính râm khi ăn.
- này, cậu đừng có mà xúc phạm nhau quá đáng. được rồi, không chấp. nhà hàng tuyết yên cơ sở
số 1 – 88 vân xã, ngã tư vân xã "cơ sở đầu tiên", tối nay đúng 7 giờ gặp mặt.
- ok. thế nhé. bye.
...
đặt điện thoại xuống, cô mỉm cười, nụ cười rất rực rỡ còn tỏa nắng hơn ánh mắt trời ngoài kia.
- này, em vừa lừa được ai à? là bạn?
mai tuyết yên lắc đầu:
- còn chưa. phải tối nay mới biết. tuy họ còn chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng với tài năng của họ thì nếu chúng ta kéo họ vào đây thì chắc chắn công ty sẽ có một diện mạo mới rất đáng trông chờ đó.
- hì. người mà tuyết yên nhắm chắc chắn không phải đơn giản rồi.
- thật ra đấy là bạn của anh em, nhưng em cũng chơi khá thân với họ. có lần anh đã nói sau này em bước chân vào showbiz mà khó khăn có thể xin sự trợ giúp của họ. tuy giờ còn hơi sớm, họ còn đang đi học nhưng em tin là chỉ cần có quyết tâm chúng ta sẽ chơi ra trò.
- người anh này của em có vẻ rất thú vị nha. xin lỗi chị không cố ý nghe nhưng mà khi nãy em nói anh em đi nhập ngủ rồi hử? vì không thi được hay sao? chẳng phải nếu nói một tiếng cha mẹ em sẽ tìm được một chỗ cho cậu ta làm mà. việc gì phải tham gia quân đội, chị cũng có vài người bạn đi lính, họ nói vừa vất vả mà lại quá nghiêm khắc, đến nỗi thời gian tìm bạn gái cũng chẳng có, suốt ngày chúng nó than ngắn thở dài mỗi khi họp lớp.
tuyết yên lắc đầu, đôi mắt hiện lên vẻ sùng bái, có lẽ trên thế giới này không ai có thể tuyệt vời hơn người anh này của cô, nhưng việc cô lộ một chút thân thế thì không sao nhưng anh cô mà lộ ra