Một chàng trai khá bảnh, cao ráo với tóc tai vuốt keo gọn gàng, gương mặt điển trai, tuấn tú, khi cười lộ ra má núm đồng tiền ở bên trái, nhìn người này chẳng khác mấy một ngôi sao truyền hình. hắn tự cho mình là đủ hấp dẫn, nam tính nên chủ động tới bắt chuyện với người đẹp.
đến trước mặt mai tuyết yên, hắn cúi đầu chào lịch sự và đưa bàn tay dài, mịn màng ra, nhìn là biết người này thuộc dạng công tử không phải làm gì ngoài việc nhẹ nhàng, giọng trầm ấm cùng nụ cười tỏa nắng mở lời:
- chào em, tối nay em thật làm tôi quá kinh diễm, không biết tôi có vinh hạnh được biết tên em không?
dù hơi khó chịu vì có người tới làm phiền mình nhưng nghe những lời lịch sự của hắn mai tuyết yên cũng không thể tỏ ra kiêu ngạo và chửi vào mặt hắn được, đây là phép lịch sự tối thiểu.
nhưng không có nghĩa là cô phải tỏ ra mình là một cô tiểu thư như lời hắn nói. nhìn thấy bàn tay giơ ra chờ bắt cô coi như không biết mà chỉ hơi cúi nhẹ gật đầu và nói:
- cảm ơn vì lời khen của anh. nhưng hình như chúng ta không có quen nhau.
nghe những âm thanh êm dịu, trong vắt ấy khiến tên này cảm thấy trái tim mình đã đập thình thịch liên hồi rồi. tự cho mình là cao thủ tình trường, chỉ cần biểu lộ một chút ngoại hình là sẽ khiến con gái nhanh chóng say như điếu đổ, nhưng cô gái này tuy nói lịch sự nhưng lại vạch ra sự xa cách rõ ràng. hắn cười:
- đúng là chúng ta chưa quen nhau nhưng hôm nay được gặp em là duyên phận. được quen một cô gái xinh đẹp như em đúng là tôi phải khổ tu mấy kiếp rồi.
mai tuyết yên vẫn lạnh lùng, trả lời, tuy nhiên giọng nói của cô lại không làm người khác cảm thấy lạnh lẽo, ngược lại, những thanh âm ấy lại khiến người ta say đắm:
- xin lỗi, có lẽ anh còn khổ tu chưa đủ bởi vì tôi không có ý định quen anh.
hà linh cũng không thích mấy tên thấy gái đẹp là sấn tới làm quen thế này. chưa kể tên này rõ ràng là thấy cả hai người đứng ở đây mà hắn chỉ chào hỏi bắt chuyện một người, điều này ít nhiều khiến cô cảm thấy phản cảm. cô nói chen vào giọng tỏ rõ sự chán ghét:
- này anh trai, chúng tôi đang đợi bạn, có thể phiền anh khi khác nói chuyện được không?
nụ cười của tên này cứng lại, hắn không ngờ cô gái xinh đẹp này lại không thèm liếc hắn lấy một cái. nhưng đẹp trai không bằng trai mặt, hắn nói:
- thì ra hai em đợi bạn. như vậy đi, bữa này anh mời mọi người nhé. nếu có thể lát nữa cho phép anh được phép qua bàn em làm quen một chút.
tuyết yên thở dài lắc đầu:
- cảm ơn lòng tốt của anh nhưng bữa này tôi cũng được người ta đặt bàn cho rồi. hẹn anh lần khác vậy.
- ồ. như vậy. anh có thể xin số của em không?
- à. máy em vừa bị rơi xuống nước hỏng cảm sim lẫn máy rồi, thật tiếc.
nhận thấy đối tượng này quá khó xơi, mà người ta lịch sự đối đáp khiến hắn cũng chẳng làm được gì. tuy hắn có chút gia thế nhưng không phải cứ lấy cái đó ra là người ta sẽ sáng mắt đi theo được.
thậm chí nói ra vậy chỉ có mấy tên công tử bột suốt ngày ăn và chờ chết mới làm vậy, hắn không muốn như chúng đi đâu cũng lôi cả họ hàng tổ tiên ra nói chuyện.
cuối cùng cũng chẳng thu được chút thông tin gì, cố gắng nhìn người đẹp lần cuối, hắn chào tạm biệt rồi rời đi về phía mấy thằng bạn đang cố bịt miệng cười.
- này. quách kiến hoa, không ngờ mày cũng có ngày hôm nay a. người đẹp này không biết ở đâu ra mà không biết mày là ai chứ?
- quốc khánh, cái trò này lần sau tao sẽ không chơi nữa đâu. ài, quá nhục mặt.
quách kiến hoa thở dài, nếu không phải mấy thằng bạn này nhìn thấy cô gái đó, muốn bắt chuyện mà không biết làm sao, đã vậy thì thôi đi lại còn phiền phức bày ra cái trò oẳn tù tì ai thua phải đi ra bắt chuyện, nếu không mời được người đẹp thì phải thanh toán cả bữa cơm này.
giờ thì hay rồi, người ta đẹp thật nhưng không có dễ dãi, tiền mất lại còn mang tiếng xấu vào mặt. chẳng biết có ai quen nhìn thấy không nữa.
một thanh niên khác cũng quần áo vest xanh than lịch sự, tóc nhuộm nâu và làm xoăn kiểu hàn, gương mặt đẹp trai giống các oppa trên phim truyền hình. hắn cố nín cười:
- may mà mày thò đầu chịu trận, nếu tao mà gặp ca này cũng phải chắp tay vái. tuy nói tao đẹp trai hơn mày một chút nhưng có lẽ cô gái này đã có ý chung nhân rồi, mà tên này cũng phải đẹp trai ngời ngời, nếu không nhìn thấy một đứa như mày thì ít nhất cũng liếc nhiều hơn một cái. đằng này
cô ấy bơ luôn.
một thanh niên khác đeo kính gọng trắng, nhìn rất tri thức, sạch sẽ, mái tóc để hơi dài che phủ một phần cái trán cao ráo, nhưng vẻ ngoài điển trai của hắn lại mang đậm màu sắc lạnh lùng, hắn nói:
- a khánh, lần sau đừng chơi mấy trò này nữa, tốn thời gian vô ích, kiến hoa cậu cũng đừng lúc nào cũng bị thằng nhãi này kéo vào cuộc vui. chúng ta chỉ rảnh có tối nay thôi, cố gắng mà tận hưởng mấy món ăn ngon, nếu không mai bay rồi có muốn ăn cũng vô kế khả thi.
quách kiến hoa nhìn lên bầu trời đêm thở dài:
- ài, dạo này show dày kín lịch rồi. anh tùng, có thể hủy mất tuor diễn cho em nghỉ ngơi mấy tháng không? trong thời gian đấy chắc tên quốc khánh này sẽ xử lý được hết