Nhìn hắn hiện giờ như một tên hung thần ác quỷ, nếu không phải nơi đây đông người, hắn đã lập tức giết chết bốn tên này rồi. nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa với việc bọn chúng được thanh thản.
ba tên còn lại thấy đại ca kêu rên mà lạnh sống lưng, nhưng nghĩ cảnh nếu không làm gì thì về cũng bị bang nhóm xử lý chẳng nhẹ nhàng gì, vì thế, bọn chung đành cắn răng rút dao ra lao vào định đâm thằng nhóc này.
mọi người thấy có vũ khí thì kinh hoảng hét ầm lên, còn có những người khác thì cuống cuồng rút điện thoại ra báo cảnh sát nơi này có cảnh đâm chém nhau.
dương tuấn vũ lách người tránh mũi dao xuyên thẳng vào bụng một cách nhẹ nhàng, sau đấy túm tay cầm dao của hắn bẻ “rắc” một tiếng khiến tên này lại rú lên âm ĩ.
hắn từng bước, từng bước tiến tới, tên này thấy thế không dám đâm bừa vì sợ kết cục sẽ thảm như hai người vừa rồi. dương tuấn vũ cứ tiến một bước hắn lại lùi một bước, cuối cùng, tới sát mép hồ, hắn như vớ được chỗ dựa, vui mừng quay người định nhảy xuống thì bị dương tuấn vũ chẳng biết làm sao nhanh như vậy tiếp cận rồi đá gãy chân hắn.
như chưa phát tiết được hết cơn tức, hắn tiếp tục đá thêm mấy cú, làm tên này ôm bụng lăn qua lăn lại, miệng liên tục kêu gào, van xin tha tội.
- cẩn thận!
nghe thấy khả nhi hô lên thất thanh, dương tuấn vũ cảm thấy đằng sau có người, hắn lập tức lách ra, nhưng vẫn không may bị lưỡi dao cắt qua bắp tay, máu chảy đỏ nhanh chóng thấm vào áo một mảng lớn, tuy vậy, dường như hắn không quan tâm.
tên kia tưởng chém được một cú trí mạng nhưng không ngờ tới lúc cuối còn bị con khốn kia đánh rắn động cỏ làm thằng nhãi này tránh được, hắn chỉ con dao vào mặt dương tuấn vũ rồi đe dọa:
- mày đừng có làm càn, bọn tao nhớ mặt mày rồi, hai đứa mày quen nhau đúng không? được lắm, cứ đấy chờ xem, cả mày và cả con nhãi đó sẽ chết thảm. mẹ kiếp, dám động vào hội quân xà, mày xác định rồi.
dương tuấn vũ vẫn không nói gì, hắn chẳng e sợ con dao đồ chơi kia, từng bước tiến tới. tên này thấy thế điên loạn chém lên bao nhiêu nhát dao, chỉ có điều một nhát cũng không đắc thủ.
- chơi chán chưa?
hắn vừa nghe thấy câu này thì bàn tay cầm dao bị một lực lớn bóp chặt lấy, khiến cho xương bàn tay của hắn nát bấy, nhưng nhìn vào lại vẫn có cảm giác đang cầm chặt con dao. cho tới khi vài giây trôi qua, con dao rơi xuống, bàn tay của hắn bị dập nát tới phát sợ, nhưng bên ngoài lại không
có bao nhiêu biểu hiện, chỉ hắn mới biết là bàn tay này coi như phế rồi.
nhưng điều đó là về sau, còn hiện tại cơn đau ập tới làm hắn vật vã không thôi, chỉ có điều đây mới là bắt đầu, tiếp theo hắn còn bị đánh cho một trận tới cha mẹ không nhận ra.
- dừng tay!
dương tuấn vũ quay lại, lòng thầm mắng mình quá tức giận mà quên mất, tên kia mặc dù bị hắn phế đi một tay, mặt mũi trắng bệch, nhưng không khiến hắn mất hết sức lực. trong lúc đang phát tiết lên người hai tên này, khả nhi đã bị hắn lừa lừa kề dao vào cổ.
nhưng người khác cũng chỉ chú ý qua bên này, không ai để ý cô gái ngồi kia, mãi cho tới khi âm thanh vang lên mọi người mới quay lại thì há hốc mồm.
tên này một tay đã rủ xuống, nhưng tay trái vẫn ghì chặt dao vào cổ cô gái, máu cũng đã rỉ ra.
cái đầu nóng nhanh chóng dịu xuống, hắn nhíu mày nhìn tên ngu ngốc kia rồi thờ ơ nói:
- thả cô ấy ra.
mọi người xung quanh tưởng hắn chỉ nói vậy cho có, và tên kia sẽ không thả con tin để bảo vệ sự an toàn của mình, nhưng mọi người lập tức há hốc mồm bởi vì tên này vậy mà rất biết nghe lời.
tuy vậy, những người tinh ý lập tức nhận ra, tay chân tên này run rẩy, mặt mày vốn tái xanh như tàu lá nay càng trắng bệch như xác chết trôi, mồ hôi vã ra ướt sũng cả chiếc áo phông có hình đầu lâu xương chéo.
người ngoài nhìn thì không có cảm giác gì, nhưng, là kẻ trực tiếp chịu áp lực tinh thần kinh hoàng như hắn mới hiểu sự đáng sợ của câu nói và biểu hiện lãnh đạm vừa rồi.
trong thần trí, hắn cảm nhận người thanh niên trước mặt không giống một con người mà như một
con quái vật giết người không chớp mắt, kẻ nào lọt vào tay hắn sẽ bị ăn sạch, ngay cả một mảnh xương cũng không còn.
nếu còn làm điều dại dột, chỉ sợ số phận hắn không có cơ hội ngồi tù hối lỗi, mà rất có thể sẽ bị giết, mà cái chết đang chờ đợi hắn lại vô cùng thê thảm. vì thế, hắn vội vàng thu lại con dao, tay chân không tự chủ run lẩy bẩy, tinh thần hoàn toàn bị một câu nói nhìn như đơn giản nhưng lại dễ dàng sụp đổ.
đúng như hắn nói, dương tuấn vũ thực sự có ý định khiến tên này chết không có chỗ chôn, ngay khi hắn kề dao vào cổ cô ấy, kẻ này đã mặc định không thể không chết. chẳng qua, khi hắn thu lại con dao, cái chết của hắn sẽ được thanh thản hơn một chút. ai thực ra rồi cũng chết, nếu được chết nhẹ nhõm, nhiều người thực sự cầu còn không được.
không để tinh thần hỗn loạn của tên này được hồi phục lại bình thường, dương tuấn vũ thoắt cái đã tới bên cạnh hắn đánh một cú nhẹ nhàng như không làm hắn gục xuống bất tỉnh.
có những tiếng vỗ tay vang lên khi