“Đúng vậy.
”
Quân Lôi Đình gật đầu nói.
Lời này vừa nói ra, tất cả ánh mắt dừng trên người Tần Lam.
“Nha đầu, khi sư phụ của con rời đi có nói gì với con không?”
Lão phu nhân hỏi.
Lúc này suy nghĩ của Tần Lam có chút hỗn loạn, nghe lời nói của Quân phụ thân, nàng có thể khẳng định cao nhân trong miệng Quân phụ thân và sư phụ nàng là một người, nói cách khác, mười mấy năm trước, lão sư phụ hắn cũng đã gặp Quân phụ thân, thậm chí đoán được mệnh kiếp của Quân Phi Yến, mà nàng gặp sư phụ ở chùa Thiên Vân, có phải sư phụ sớm đã sắp xếp, hoặc nói, có phải sư phụ đã sớm nhìn thấu cả đời nàng?
Khó trách, khi sư phụ gọi nàng là đứa trẻ ngốc, lại dùng ánh mắt thương hại nhìn nàng.
Năm đó, lúc sư phụ cho nàng chọn học y hay học độc, nàng chọn học y, sư phụ dường như thở dài.
Bây giờ nghĩ lại, mỗi hành động lời nói của sư phụ cũng lộ ra ý sâu xa.
Có phải sư phụ đã sớm đoán được mệnh đã định của Quân Phi Yến, nàng chết thảm rồi trọng sinh,?
Nhưng sư phụ là ai? Từ đâu tới? Tới đâu?
Những nghi hoặc đó không ai có thể cởi bỏ giúp Tần Lam.
“Ngày mà con học xong, sư phụ không lưu lại lời nào, lập tức rời đi.
”
Tần Lam nói.
Nhớ tới sư phụ, ánh mắt vẫn phiếm hồng.
“Nha đầu con có thể được cao nhân chỉ điểm, cũng coi như là người có phúc, nhất định không thể quên phần ân tình này.
”
Lão phu nhân nói.
Nói xong, ánh mắt thật sâu nhìn Tần Lam: "Khi đó chỉ có nha đầu con ngang bướng, ngày nào cũng không ở nhà, cả ngày không làm gì khác ngoài gây chuyện, không ngờ lúc bà nội không biết, con lại nỗ lực học y thuật, lén tự mình giữ bí mật lớn như vậy, bà nội không nghĩ cũng biết nha đầu con chắc chắn sẽ chịu nhiều thiệt thòi.
”
Lúc lão phu nhân nói lời này không nhịn được đỏ mắt.
Trưởng thành rồi, vô cùng xót xa.
Nghĩ lại, nha đầu này ngày xưa làm xằng bậy mà bị đánh không ít, trong lòng càng hối hận không chịu được.
Quân Lôi Đình cũng thế, ánh mắt nhìn Tần Lam đã không thể dùng từ ái để hình dung: "Nha đầu, tuy cha không biết y thuật của con tốt tới mức nào, nhưng cao nhân chỉ dạy mười năm, ngay cả Phùng lão cũng kích động như vậy, nói gì mà Huyễn Linh thập tam châm là châm pháp thất truyền hơn trăm năm, không nghĩ cũng biết, một khi truyền ra ngoài sẽ tạo thành chấn động thế nào, cha không hy vọng con vang danh khắp nơi, chỉ mong con bình bình an an, vì vậy cha mới muốn Khang Thân Vương giữ bí mật, sợ châm pháp thất truyền của con truyền ra sẽ khiến kẻ tiểu nhân mơ ước.
”
“Sẽ không, cha, con sẽ bảo vệ mình thật tốt.
”
Tần Lam vội nói.
Lại thấy Quân Lôi Đình lắc đầu: "Nha đầu, con không biết thói đời hiểm ác thế nào, năm đó mẫu thân con cũng đơn thuần như con, nhưng sau lại! !”
Lời của Quân Lôi Đình còn chưa dứt đã nghẹn ngào, bụm mặt không nói ra lời.
“Được rồi, lão đại, con đừng khóc, trước mặt mấy đứa nhỏ nói chuyện này làm gì?”
Quân Lôi Đình chưa nói hết đã bị lão phu nhân khẽ cắt ngang.
Tần Lam khó hiểu ngẩng đầu nhưng phát hiện mọi người đều không muốn tiếp tục lên tiếng, rõ ràng ở Quân gia, mẫu thân của Quân Phi Yến là điều cấm kỵ, nhưng mọi người vẫn nói, mẫu thân của Quân Phi Yến qua đời vì bệnh, chẳng lẽ trong chuyện này còn có ẩn tình gì sao?
“Được rồi, tối nay cũng không thể không cứu tiểu tử Tạ gia, nha đầu Phi Yến mới lộ ra y thuật của mình, cũng không tính là vi phạm ý của cao nhân, nhưng cha con nói rất đúng, nếu nha đầu Phi Yến con không quá cần thiết, không thể tùy ý lộ ra y thuật của con, nếu thật sự muốn hành y cứu người, phải tự che giấu tốt thân phận của mình.
”
Khuôn mặt lão phu nhân uy nghiêm, gõ nhịp nói.
Tần Lam gật đầu, bộ dạng rất ngoan ngoãn: "Cháu gái đã biết.
”
Lão phu nhân suy nghĩ một lúc, cao nhân nói, cháu gái trải qua sinh tử kiếp sẽ thay da đổi thịt, giống như trọng sinh, vinh danh khắp nơi, không biết vinh danh thế nào, nhưng đúng là đã thay đổi con người, hành động lời nói càng ngày càng giống mẫu thân nàng!
“Đã trễ rồi, thân thể Na Na vừa mới khôi phục, lại vất vả nửa đêm, nhất định rất mệt, Diệp Nhi, đưa muội muội con về nghỉ ngơi đi.
”
Lão nhân khoát tay nói.
“Vâng.
”
Quân Huyền Diệp nói, Tần Lam cũng đứng dậy theo: "Bà nội, cha, nhị thúc, nhị thẩm cũng nghỉ ngơi sớm, có gì ngày mai hãy nói.
”
Tần Lam quan tâm nói.
Tối nay cả nhà đều lo sợ hoảng hốt.
“Được rồi, mau về nghỉ ngơi đi, sáng mai sẽ không cho người gọi con ăn sáng, ngủ đến khi nào tỉnh.
”
Lão phu nhân nói.
Tần Lam gật đầu, lúc này mới theo Quân Huyền Diệp về viện của mình.
Sau khi Tần Lam và Quân