Tần Lam gật đầu, sau đó ngước mắt nhìn Tiêu Phong Hàn: “Vương gia, thần nữ bắt mạch giúp ngươi trước.
”
“Nếu không phải tối hôm qua ngươi mới cứu được Tạ Chi Quang thì Bổn vương đúng là không thể tin ngươi, dù sao ngươi là một thầy thuốc mà ngay cả bản thân mình trúng độc cũng không biết.
”
Tiêu Phong Hàn nói.
Dáng vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, giọng điệu khiến người ta tức chết.
Tần Lam bị Tiêu Phong Hàn chặn lời, nổi giận trong lòng, không nhịn được mà trừng mắt với Tiêu Phong Hàn: “Huyền Vương gia có cần phải làm khó thần nữ như vậy không?”
“Bổn vương chỉ nói thật thôi.
” Tiêu Phong Hàn nói thẳng.
Phùng Thần đứng đằng sau sờ mũi, cười nhẹ một tiếng.
Tiêu Phong Hàn và Tần Lam cùng lúc nhìn qua, Phùng Thần ho nhẹ một cái: “Không có chuyện gì, sặc thôi.
”
Tiêu Phong Hàn và Tần Lam lại cùng nhìn sang chỗ khác.
“Làm phiền Vương gia để lộ cổ tay ra.
” Tần Lam đi đến trước mặt Tiêu Phong Hàn, lên tiếng nói.
Lúc này Tiêu Phong Hàn lại chịu phối hợp, vươn tay ra, bây giờ Tần Lam mới phát hiện ra cổ tay của Tiêu Phong Hàn thật trắng.
Bởi vì Tiêu Phong Hàn đang ngồi xe lăn, nàng cần phải cúi người xuống, lúc này vị thị vệ mặt mày lạnh lùng đứng phía sau Tiêu Phong Hàn không nói một lời mà chỉ xoay người đi lấy một cái ghế đến với tốc độ rất nhanh.
Tần Lam gật đầu với hắn ta bày tỏ sự biết ơn, nhưng không ngồi xuống vì như thế không đủ cung kính, nàng cúi người là được.
“Quân Phi Yến, tay của ngươi không ảnh hưởng đến chẩn đoán chứ?”
Ánh mắt của Tiêu Phong Hàn dừng lại trên lớp băng gạc ở cổ tay của Tần Lam.
Tay của Tần Lam khựng lại, nhìn thoáng qua Tiêu Phong Hàn, dù nàng không nói chuyện nhưng ý nghĩ được biểu đạt trong ánh mắt vô cùng rõ ràng, đây là do Vương gia ngươi ban tặng đấy.
Ngón tay Tần Lam đặt lên cổ tay của Tiêu Phong Hàn.
Bây giờ trong hành lang không có gió, chỉ có ánh nắng buổi chiều vàng chói chiếu vào, rọi trên người của cả hai, nam tuấn tú nữ xinh đẹp lại hài hòa một cách khó hiểu.
Phùng Thần sờ mũi, cảm thấy hơi buồn cười với những suy nghĩ vô lý này của bản thân.
Tối hôm qua thế tử Tạ gia xảy ra chuyện lớn như vậy, tuy rằng đã giữ bí mật nhưng Huyền Vương phủ bọn họ cũng biết được, gia gia của hắn ta cũng là do Cảnh Hành mời xuống núi, hơn nữa tối hôm qua trên Khang Thân Vương phủ có ám vệ của Huyền Vương phủ, cho nên hắn ta biết rõ mọi chuyện xảy ra tối qua như lòng bàn tay.
Bởi