Có được bộ đồ mới, Di Nhi mừng rỡ ngắm nhìn bộ y phục.
Quỷ Thiên Vương cũng nhìn cô say đắm, ánh mắt đó của hắn đã là u mê rồi.Di Nhi vui vẻ xuống núi.
Thời gian cô vui chơi cũng là lúc Quỷ Thiên Vương ngồi ngóng trước cửa hang chờ cô về.
Xuống dưới trấn, cô gặp được một chàng thư sinh, hai người họ đem lòng ái mộ nhau.
Nam nhân đó bảo hắn là thư sinh lên kinh ứng thí, đi ngang đây nên ghé lại vài hôm.
Di Nhi mê mẩn hắn, nguyện dẫn hắn đi khắp nơi trong trấn để ngao du, mà quên mất thời gian đã hẹn với Quỷ Thiên Vương.
Hai ngày sau, lúc tiễn thư sinh đó đi thi, hắn nắm lấy cô mà hẹn ước:"Ta nhất định thi đỗ và về đây làm quan, tới lúc đó ta sẽ dùng kiệu hoa tám người khiêng để cưới nàng về.
Nàng đợi ta 1 năm thôi."Di Nhi tin lời.
Tiễn hắn đi rồi, cô không quên mua kẹo rồi mới trở về núi.
Ở trong hang, Quỷ Thiên Vương chuẩn bị cơm canh đã là lần thứ 4, hắn sợ Di Nhi về mệt mỏi lại không có cơm ăn nên đã nấu, nào ngờ đâu lại chỉ chờ đợi rồi ăn một mình.
Lúc Di Nhi quay trở lại cũng là lúc Quỷ Thiên Vương cảm thấy bản thân nổi cơn ghen dữ dội.
Hắn không đi tìm cô nhưng hắn có thể biết được cô đã làm gì thông qua viên dạ minh châu.
Quá tức giận nhưng hắn chọn im lặng.
Di Nhi quay về với bộ mặt vui vẻ, cầm một túi kẹo chạy vào hang:"Tiểu Văn, ra đây ta cho ngươi kẹo này!"Quỷ Thiên Vương nhắm mắt kìm chế lại.
Thấy Quỷ Thiên Vương ngồi một góc mà không trả lời, Di Nhi chạy đến câu cổ, lấy kẹo đưa lên miệng hắn:"Sao vậy? Không thích kẹo sao? Ăn một chút đi."Hắn ngửi nhẹ vào người Di Nhi rồi đẩy cô ra:"Trên người của nàng có mùi của nam nhân khác.
Nàng tránh ra đi!"Di Nhi phủi y phục:"Có mùi sao? À, ta nói cho ngươi biết, ta xuống núi gặp được một nam nhân, hắn lớn hơn ta 2 tuổi.
Bọn ta vừa gặp đã yêu rồi, huynh ấy còn nói sẽ cưới ta.""Nàng lấy hắn, vậy ta thì sao?""Ngươi đương nhiên cũng theo ta.
Huynh ấy là người nho nhã, chỉ cần ta giải thích rõ ngươi vô hại, huynh ấy nhất định cho ngươi ở lại cạnh ta.""Ta không vô hại như nàng tưởng đâu.
Việc nàng đang làm bây giờ là đang ép ta làm chuyện có hại đấy!""Ta làm gì? Trai lớn lấy vợ, gái lớn gã chồng, ta đã gần 20 tuổi rồi, yêu một người cũng không có gì sai.
Ngươi đó, sau này ta dẫn ngươi đi gặp huynh ấy, ngươi nhất định phải gọi ta là chủ nhân, xưng hô tôn kính một chút, đừng gọi" nàng "nữa.
Nghe chẳng đúng gì cả."Quỷ Thiên Vương mở mắt ra, chòm tới nắm lấy tay Di Nhi kéo vào lòng mình, hắn chạm ta vào eo cô:"Xưng hô tôn kính sao? Ta có thể gọi nàng bằng phu nhân không? Là phu nhân của ta."Di Nhi đánh yêu vào mặt Quỷ Thiên Vương:"Đúng là ngốc nghếch không cứu nổi.
Ngươi phải gọi ta là chủ nhân hoặc tiểu thư mới phải.""Ta ngốc nghếch vậy..
Nếu có cách làm cho ta hết ngốc nàng có chịu làm không?""Làm thế nào?"Di Nhi vừa nói dứt lời liền lập tức bị hắn kéo ngã ra sau, khóa chặt môi lại.
Cô hốt hoảng đẩy hắn ra:"Ngươi làm gì vậy? Sao lại hôn ta?""Nàng nói ta ngốc mà.
Với lại, nàng không xem ta là con người, cũng không xem ta là nam nhân, ta hôn nàng thì có vấn đề gì?""Nhưng..""Nhưng ta không khôi ngô, không nho nhã bằng hắn chứ gì? Nàng chê ta thô kệch, xấu xí, đáng sợ phải không? Ta nói cho nàng biết, ta không phải động vật, cũng không phải người, ta là Quỷ Thiên Vương, con trai của Quỷ Tướng Quân đứng đầu Quỷ tộc.
Ta là quỷ..
là nam, còn nàng là người..
là nữ.
Ta không bị hấp dẫn bởi bất kỳ nữ nhi nào trên đời này, trừ nàng.""Ngươi nói với ta làm gì? Ngươi là quỷ hay yêu gì thì cũng là thú cưng của ta thôi.
Ngoan đi, bỏ ta ra, ta bỏ chuyện khi nãy cho ngươi."Quỷ Thiên Vương cắn chặt răng, bực tức bỏ Di Nhi ra.
Hắn đấm mạnh tay lên giường đá rồi lấy một viên kẻo bỏ vào miệng.
Di Nhi mỉm cười xoa đầu hắn:"Vậy mới ngoan chứ.
Ngươi ngồi ăn đi, ta đi lau mình cho sạch sẽ mới được, hai ngày rồi không tắm, ngứa ngáy thật!"Nói rồi cô bỏ đi vào trong.
Lát sau cung đem ra một thao nước và một chiếc khăn ngồi nép vào một góc, lấy mảnh vải mỏng màu trắng che lại rồi cởi y phục ra.
Quỷ Thiên Vương đang ăn kẹo nhìn thấy mà nuốt trọng cả viên.
Trên tắm vải trắng đó, bóng của Di Nhi hiện lên, từng đường nét cơ thể một.
Nó giống như đang dùng cực hình với nam nhân.
Quỷ Thiên Vương chỉ còn biết thở ra mà kiềm chế.
Ta cảm thấy tình cảm của họ bắt đầu có vấn đề rồi.
Quỷ Thiên Vương có vẻ không chịu đựng được quá lâu nữa.
Ta ở trong giấc mộng này cũng không biết bao lâu rồi? Tại sao lại đưa ta về mộng cảnh này?* * *Quá khứ trôi nhanh thoăn thoắt, mấy chốc, ta lại lạc vào một cảnh khác.
Lúc này Quỷ Thiên Vương và Di Nhi đứng đối