Chỉ thấy Du Tần đứng khựng lại.- Đầu niên người Chí Âm Chi Thể phải nắm thuần thục pháp môn thải dương bổ âm.- Thứ hai, Chí Âm Chi Thể bị hấp thu trọn tu vi bởi thể chất này bị tán linh lực ra quá nhanh.
Phải ngăn chặn linh lực bị đối phương hấp thu hoàn toàn.
Chính xác hơn là phải khống chế được lối ra của Đan Điền.Chợt Du Tần quay sang.- Tiểu Kê, trước lúc hai tiểu nữ mất xử nử mạc, chỉ mở huyệt Dị Mạch, phong bế toàn bộ các huyệt Vị Thôn, Khu Chè, Khung Trung, Tam Phi, Chỉ Ngư, Tam Giác, Túc Lý, Khắc Thế, Á Mô.Ánh mắt Du Tần chợt loé lên, mỉm cười.- Nếu thành công không mất đi toàn bộ tu vi, hãy dần mở các huyệt đạo khác thay thế cho Dị Mạch.- Đan điền của người Chí Âm Chi Thể hệt như nguồn nước, còn linh lực của người dục tu hệt như một một con cá ở trên bờ vậy.
Cá ở trên bờ dù xa mấy sẽ luôn tìm được phương hướng nguồn nước, vì vậy người Chí Âm Chi Thể phải thay phiên luân chuyển, tránh việc chỉ du chuyển chỉ một đường khiến linh lực ngươi vô thức xâm nhập vào hấp thu khô cạn.Lý Quý nghe đến đây, vô thức nhìn sang A Xi A Mịch, thấy hai nữ tử đang trợn tròn chăm chú, hắn lại liếc sang Du Tần, tặc lưỡi cười khổ.- Huynh nói nếu thành công.
Vậy ắt hẳn là….
có tỷ lệ thất bại đúng không ?Du Tần thở dài.- Tất nhiên, tất cả cũng chỉ là suy đoán trên lý thuyết của ta thôi .Lý Quý nghe vậy chợt lâm vào trầm tư, không lâu sau lắc đầu mấy cái.- Việc này… ta cần suy nghĩ lại kĩ càng một chút.
Không thể mạo hiểm được, nếu chẳng may có rủi ro, A Xi, A Mịch….Nghe đến đây, hai nữ hài kia vô thức nhìn sang Lý Quý, vừa cảm kích lẫn cả phức tạp khó nói...“Ngươi, tên khốn ngươi có giỏi thì giết ta đi !”“Giết lão tử đi !”“Tên Lý Quý chó chết ngươi, giết ta đi !”..Nghe tiếng hét thảm từ trong rừng vọng ra.
Hà Dạ Tư chợt trợn tròn nhìn sang.- Nơi này, còn có người khác ?Lý Quý chỉ gật đầu, quay sang hai tiểu nữ bật cười.- Dường như từ khi được hai tiểu nữ ngươi cho ăn uống đầy đủ, hắn càng lúc càng có khí lực a !A Xi ở sau Lý Quý nhu miệng, đưa bàn tay trắng nõn đến phía trước mặt, giọng nói có chút không vui.- Sư phụ, người không biết đó thôi, cái tên Phùng Hi Bạch này vô cùng cứng đầu, tiểu nữ đã cho hắn ăn, lại còn bị hắn cắn nữa a.
Người xem này.Nhìn vết thương trên tay A Xi, Lý Quý bật cười.
Kéo tiểu nữ này đến trước ôm trước ngực.- Ta đã nói là cẩn thận rồi a, vậy làm thế nào hai ngươi cho hắn ăn uống được a ?A Mịch ở sau lưng Hà Dạ Tư lém lỉnh.- Ta bôi mật ong lên người hắn, thế là tiểu nghĩ đại nghĩ ở trong rừng lũ lượt tìm đến, cũng không ít phong mật nữa.
Sau đó hắn phải van này hai tỷ muội ta cho ăn đấy a !Nghe đến đây, Lý Quý nuốt nước miếng mấy cái, vô thức rùng mình liên hồi, hệt như có gì đó bò trong người vậy.- Hai ngươi đúng là hai tiểu quỷ a !Chỉ còn nghe tiếng cười khúc khích của cả đám truyền lại........Mấy ngày sau.Trên đầu chỉ thấy trời trong xanh vắt, không có chút gợn mây nào.Ở nơi khác, đây chắc chắn sẽ là một ngày đẹp trời, nhưng ở Kim Sa Giới, thì hoàn toàn ngược lại.
Không khí còn nóng bức hơn những ngày trước.
Ba nhân ảnh cưỡi Tích Dịch vẫn thoăn thoát lướt đi trên các cồn cát.
Để lại những vết hằn đủ mọi hình dạng.Lý Quý mồ hôi nhễ nhại, nhìn mặt trời chói chang ở trên đầu, vuốt mồ hôi trên mặt uống liên tiếp mấy ngụm nước.- Khốn kiếp, nếu không phải tìm gặp Tiêu Mộ Đình, có năn nỉ ta cũng không đến cái nơi quái quỷ này !“Phụt”Phun một ngụm nước miếng, Lý Quý nhăn nhó chửi đổng lên.- Con mẹ nó, ngay cả trong miệng cũng có cát.
Ngứa ngáy không chịu nổi a ! Còn cơ thể lúc nào cũng trong trạng thái mệt mỏi cả.Hà Dạ Tư bố y che lấp khuôn mặt, chỉ thấy đôi mắt to tròn đen láy nhìn sang cười như không cười.- Hai ngày qua, chẳng phải mỗi lần ngươi vào Tử Loa Ốc, trở ra đều uể oải như vậy ?Lý Quý đang uống một ngụm nước liền phun hết ra, ho sặc sụa.
Qua mấy hơi thở mới nhìn sang Hà Dạ Tư, cười như không cười.- Dạ Tư có muốn vào Tử Loa ốc với ta một chút không ?Du Tần nghe vậy bật cười một tràng cả người rung rung lên.- Ai da, hai ngươi yên tâm.
Ta đi một mình cũng được, để ta cầm Tử Loa Ốc cho a !Hà Dạ Tư ánh mắt nheo lại, có chút nhăn nhó.- Du Tần huynh chớ có tin hắn, bộ dạng thế kia ngồi còn không nổi, nói gì là….Chỉ thấy Du Tần gật gù, thầm công nhận.
Sau đó bật cười lắc lắc đầu cũng chẳng biết nghĩ gì.
Lý Quý cũng chẳng phản bác, khuôn mặt chợt cười khổ.- Thật là hai tiểu nữ này vô cùng sung sức dường như chẳng biết mệt vậy, dày vò ta cũng rõ khổ a.
Chẳng biết sau này tu luyện Thải Dương Bổ Âm, còn dày vò ta ra cái dạng gì nữa.Hà Dạ Tư khuôn mặt có chút đăm chiêu.- Ta biết ngươi không quan tâm người khác nghĩ gì, ta cũng chẳng quan tâm việc ngươi có nhận hai tiểu hài tử kia làm đệ tử hay không.
Nhưng mà sau này ra bên ngoài cũng nên chú ý một chút, hai tiểu nữ này cứ luôn miệng sư phụ sư phụ, mà lại gần gũi ngươi quá mức.
Không khéo sau này lại mang đến rắc rối không cần thiết a.Dứt lời, Du Tần quay sang hất mặt lên nháy mắt với Lý Quý.- Lần này Dạ Tư lại lo lắng quá rồi, chẳng qua là gây chú ý không cần thiết mà thôi.
Thật ra ở tu chân giới, chính phái coi trọng luân lý, chắc chắn sẽ ngứa mắt.
Nhưng tà phái, tư tình phát sinh giữa sư đồ cũng không hiếm gặp a.- Còn nữa, nói đến việc này ta cũng cảm thấy kì lạ, Hợp Hoan Tông ngươi, chẳng phải Tông chủ cũng ăn sạch sành sanh chúng đệ tử đó sao ? Khác hẳn với Băng Cung, chúng đệ tử tuyệt không được phát sinh quan hệ tư tình với nhau.Hà Dạ Tư chẳng biết nghĩ gì, liếc sang Lý Quý cười như không cười.- Du Tần huynh cũng biết không ít chuyện nội bộ của Hợp Hoan Tông a.Chợt nàng ta nhìn về phía trước, ánh mắt miên man.- Việc tông chủ giao hoan với đám đệ tử, đã là việc bắt buộc từ xưa đến giờ của Hợp Hoan Tông.
Ta cũng không rõ huyền cơ là thế nào.
Trong mắt người ngoại môn, tông chủ hoan