Liễu Thanh thở ra một hơi, khẽ giải thích:- Đây là niệu đạo, nơi nữ nhân tiểu tiện, hầu hết niệu đạo của nữ nhân rất nhỏ, nếu nữ nhân nào ngươi có thể đưa ngón tay như thế này, ắt hẳn là đồng môn Hợp Hoan Tông.Khuôn mặt Liễu Thanh có chút trầm ngâm.- Nữ đệ tử của Hợp Hoan Tông dùng các loại dương cụ luyện thể vùng hạ thân thời gian tương đối dài, bao gồm cả luyện niệu đạo, hầu như ai cũng có khả năng này.Liễu Thanh phu nhân ánh mắt có chút liếc hắn có chút hồi tưởng.- Vốn các nữ đệ tử Hợp Hoan Tông luôn cạnh tranh sủng hạnh với nhau trước mặt tông chủ Sát Sanh thần tăng. Vì vậy, để làm trưởng lão, mỗi người đều có một công phu đặc trưng. Có như vậy mới được sự ưu ái của tông chủ.- Tỷ nhưng Tam trưởng lão là một ví dụ điển hình, ả ta luyện niệu đạo đã lô hoả thuần thanh, Sát Sanh Thần Tăng tông chủ trước đây khen mãi không thôi.Liễu Thanh phu nhân nói xong liền chậm chậm rút ngón tay của hắn ra.Lý Quý lúc này cả kinh không thôi. Hắn cũng biết niệu đạo vốn là nơi tiểu tiện, chỉ là một tiểu đạo bé xíu a. Không biết vị tam trưởng lão kia luyện thể thế nào để có thể đưa cả dương vật to lớn đi vào a.Nhưng bất giác nghe qua chuyện niệu đạo của vị Tam trưởng lão kia cũng có thể hành dục. Lý Quý bất giác cả người nóng rực, dâng lên cảm giác tò mò muốn thử không thôi không thôi.Bất giác hắn liếc nhìn niệu đạo của Liễu Thanh, khuôn mặt có chút thèm thuồng, nuốt nướt miếng mấy cái.Tất nhiên biểu hiện của hắn không thể qua mắt thần thức Liễu Thanh, bà ta bất giác có chút giật mình, khẽ liếc sang hạ thân của Lý Quý, tiểu huynh đệ đang dựng đứng đầy gân guốc to như cổ tay mình.Liễu Thanh bất giác rùng mình mấy cái.Liễu Thanh trong lòng có chút cười khổ, thầm trách bà có chút hồ đồ, nếu biết trước như vậy hẳn không nên cho hắn biết a.Ngoài mặt, Liễu Thanh phu nhân khuôn mặt vẫn giữ được bình tĩnh, khẽ liếc sang Lý Quý.- Tiểu tử ngươi chớ đặt chủ ý kia lên ta. Ta vốn không có khả năng đó a.Chỉ thấy Lý Quý hắn nghe vậy, khuôn mặt có chút đáng tiếc.Liễu Thanh cũng không muốn làm hắn mất hứng, chỉ khẽ động viên.- Sau này nếu tiểu tử ngươi trở thành Tông chủ, tam trưởng lão há lại không chiều chuộng ngươi a.Lý Quý nghe vậy ánh mắt chợt loé sáng.Liễu phu nhân nói không sai, sau này nếu Lý Quý hắn trở thành tông chủ, há lại không được thử cảm giác kia a.Lý Quý lúc này có chút chờ mong không thôi. Nam nhân ai không muốn thử khoái cảm giác mới lạ a. Chỉ hận bây giờ không thể cắm đầu vào tu luyện, sớm nâng cao thực lực. Nhanh chóng tiếp quản Hợp Hoan Tông.Bất giác,suy nghĩ qua lời Liễu Thanh vừa nói, Lý Quý cười hắc hắc, khẽ liền sang bà đầy tò mò, ánh mắt có chút bất thiện.- Mẫu thân, vậy vị nhị trưởng lão kia cùng ngươi rốt cuộc có công phu độc bộ gì vậy a ?Liễu Thanh phu nhân lúc này rùng mình lần thứ hai, trong lòng cười khổ không thôi.Tiểu tử này cũng thật nhanh nhạy a. Vốn công phu độc bộ của bà nghe qua vốn đã có chút dơ bẩn, chẳng hay hò gì mà nói ra với tiểu tử kia a.Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, tìm nguyên nhân thoái thác. Bỗng, ánh mắt Liễu Thanh phu nhân loé lên, có chút đắc ý.Lý Quý chỉ thấy bà khuôn mặt Liễu Thanh có chút thâm ý, không nhanh không chậm nói.- Vị Nhị trưởng lão kia, công phu độc bộ là Thiệt Xuất. Chính là công phu biến đổi hình dạng của đầu lưỡi.Lý Quý nghe qua công phu kia, ngạc nhiên không thôi. Nghe tên gọi có chút buồn cười, nhưng hẳn là phải có môn đạo a.Nhưng chỉ dừng lại ở ngạc nhiên, vốn ý đồ của Lý Quý hắn là muốn biết công phu của Liễu Thanh a.Lý Quý cười đắc ý, khuôn mặt vẫn đầy tò mò, vuốt mông ngựa.- Vậy còn Mẫu Thân người ? Ngươi là đại trưởng lão, công phu hẳn là độc đáo nhất a.Liễu Thanh ánh mắt chợt loé, liếc hắn đầy thâm ý. Trong đầu thầm suy nghĩ.Tên tiểu tử lươn lẹo. Ta biết chắc ngươi sẽ hỏi như vậy mà.Lý Quý chỉ thấy khuôn mặt Liễu Thanh khẽ động, đầy phong phạm cao nhân.- Tiểu tử ngươi chừng nào tu vi đạt được Địa Ma khắc sẽ biết a.Lý Quý trong lòng thất vọng không thôi, chẳng khai thác được thông tin gì. Hắn thầm nghĩ bản thân mới là Nhân Ma tầng 2, chẳng biết ngày tháng nào mới đột phá Nhân Ma cảnh a.Nhìn Lý Quý ỉu xìu gật đầu, Liễu Thanh phu nhân thầm đắc ý không thôi.Chiêu này quả là lưỡng toàn kì mỹ, vừa không lộ ra công phu có chút xấu hổ của mình, vừa khích lệ tiểu tử Lý Quý chuyên tâm tu luyện a.Thấy Lý Quý có chút miên man, Liễu Thanh nhìn sang hai mẹ con đang quỳ khẽ nhắc nhở.- Lý Nhi, Hấp Hồn Ấn chú ta thi triển vốn chỉ là tiểu thuật, hiệu quả chỉ vài canh giờ, ngươi nhanh tranh thủ mấy canh giờ này còn sớm nghỉ ngơi, trưa mai còn nhiều việc phải làm a.Lý Quý đang ôm một bụng khó chịu, nghe Liễu Thanh phu nhân nói vậy có chút giật mình.Lý Quý khẽ đi một vòng, quan sát hai khuôn mặt trắng dã. Nở nụ cười có chút đê tiện.Liễu Thanh khéo léo không tiết lộ thì thôi, ta đành trút giận lên mẫu tử các ngươi vậy.Lý Quý nhìn hai mẫu tử đang chổng mông lên, bất giác tiểu huynh đệ lại cương cứng đầy