Lý Quý nãy giờ vốn vẫn cố gắng kiên trì không phóng xuất, cho đến lúc nghe thấy tiếng rên khe khẽ của Liễu phu nhân, hắn liền không chịu nổi.Chỉ thấy hắn co giật liên hồi, miệng vô thức phát ra tiếng “ư..ư” vì cơn khoái cảm đến bất chợt. Chỉ thấy cơ thể như có gì đó bên trong ồ ạt phóng xuất vào miệng tiểu cô nương bên dưới từng đợt từng đợt.Bất ngờ, Liễu Thanh nhanh như chớp rút miệng ra, quay sang tiểu cô nương quát khẽ.- Chớ nuốt.Tiểu nữ nghe vậy hai mắt trắng dã không biểu hiện gì, mặc dù không nút thứ kia xuống nhưng vẫn như vô thức tiếp tục dùng miệng mút chặt tiểu huynh đệ đang dần nhỏ lại của hắn.Liễu Thanh khẽ quay lại, chỉ nhìn chăm chú khuôn mặt đang đầy sung sướng của hắn. Giống như nhìn hắn khoái cảm là một loại hưởng thụ của bà vậy.Lý Quý vốn vừa phóng xuất, tiểu côn đầy kích thích, tiểu cô nương bên dưới vẫn không dừng lại, khiến hắn thở dốc, co giật liên hồi không thôi.Bàn tay hắn vẫn vô thức không ngừng moi móc bên hạ thân Liễu Thanh. Hắn cố gắng kìm hãm sự sung sướng có chút đau đớn dưới hạ thân, mắt nhắm mắt mở.Chỉ thấy Liễu Thanh vẫn đang đối diện khuôn mặt nhìn hắn đầy chăm chú, không biết đang suy nghĩ gì. Lý Quý khuôn mặt đỏ bừng, tâm trí có chút không tỉnh táo.Một tay còn lại bất giác vòng ra sau đầu Liễu Thanh, đồng thời mặt hắn tiến tới, tham lam hôn lấy đôi môi yêu mị của Liễu phu nhân.Liễu phu nhân bị hắn đẩy đầu đến tham lam hôn lấy đôi môi mình, chỉ khẽ cười, không có ngăn cản. Chỉ thấy bà ta vẫn phối hợp, đầu lưỡi lại tiến đến cuốn lấy lưỡi Lý Quý.Không biết sau bao lâu, hạ thân Lý Quý truyền đến từng đợt đau rát, hắn lúc này mới rút lưỡi ra, bàn tay dưới hạ thân của Liễu Thanh cũng đã đình chỉ. Tay còn lại khẽ đẩy đầu của tiểu nữ vẫn đang chăm chú ngậm lấy hạ thân hắn ra.- Được rồi, được rồi, dừng lại đi.Hắn ngả người ra sau, thở hồng hộc hệt như vừa mới chạy bộ cả dặm xong vậy.Liễu Thanh cảm thấy đầu lưỡi của mình đã tê rần, liếm môi có chút đau rát. Khẽ cười thầm.Đúng là thanh niên khí huyết cương dương.Liễu thanh nhìn sang hắn, khuôn mặt có chút tiếu ý.- Thế nào, đã thoả mãn chưa ?Lý Quý chỉ nhìn bà khẽ cười đầy mệt mỏi, cũng không có trả lời.Cơ thể khẽ động, ngả người ra sau nghỉ ngơi, chỉ thấy Liễu phu nhân chợt động, liếc nhìn tiểu cô nương đang ngồi bên dưới hạ thân Lý Quý, phẩy tay mấy cái.- Đến đây.Lý Quý khẽ mở mắt chỉ thấy tiểu cô nương ánh mắt vô hồn bước chầm chậm đến đứng đối diện Liễu Thanh. Bất giác bà ta nhẹ tiến đến, hôn lấy tiểu cô nương, dường như đầu lưỡi đang khẽ động.Đúng như hắn nghĩ, Liễu Thanh vươn đầu lưỡi như yêu xà tiến vào trong miệng nhỏ của tiểu nữ kia, tham lam vét sạch tinh khí của Lý Quý vào miệng mình.Không lâu sau, bà ra đình chỉ, ngồi trở lại. Khẽ nuốt sạch tinh khí bên trong miệng mình. Từng sợi từng sợi hắc linh khí óng ánh bên trong miệng ồ ạt tiến vào đan điền. Lúc này Liễu Thanh khuôn mặt mới giãn ra, có chút hài lòng.Lý Quý nhìn xung quanh, chỉ thấy phu phụ lão tiều phu đã dọn dẹp sạch sẽ bên trong cỗ xe. Bất giác ai nấy đều ngồi trở lại vị trí ban đầu, đôi mắt vẫn trợn ngược trắng dã.Hắn thấy vậy thầm khen không thôi, khẽ nhìn sang Liễu Thanh.- Mẫu thân…Hấp hồn ấn chú thật thật lợi hại a, người mau dạy cho ta đi.Liễu phu nhân liếc nhìn hắn cười không dấu vẻ đắc ý:- Hiện tại ngươi chưa thi triển được, khi nào đến lúc ắt ta sẽ truyền dạy.Bà ta dừng lại một chút, có chút suy nghĩ.- Trước mắt sau khi đến Vĩnh Tường Trấn ta sẽ dạy ngươi độc môn của Hợp Hoan Tông, pháp môn phụ trợ của Hợp Hoan đại pháp, tên là … Hắc Nhãn.Lý Quý khuôn mặt không dấu nổi hứng thú.- Hắc Nhãn, nghe qua tên đã thấy thật lợi hại a.Liễu phu nhân miệng khẽ phì một cái, nói:- Lợi hại thì không hẳn, nhưng chỉ có truyền nhân Hợp Hoan tông mới thi triển được. Hắc Nhãn chỉ là công pháp hạ cấp, không để chiến đấu, chỉ có một diệu dụng duy nhất đó là...Bà ta nhìn sang hắn, ánh mắt có chút ý cười, nhấn mạnh từng chữ.…Nhìn…Xuyên…Y…Phục.Liễu phu nhân chầm chậm giải thích.- Tu sĩ khác không thể phát hiện ngươi sử dụng thuật này, ưu điểm tiêu hao ít linh lực, tác dụng phụ trợ lớn cho việc nâng cao cảnh giới. Nói thẳng ra sẽ khiến dương vật ngươi dễ thường xuyên cương cứng hơn.Lý Quý nghe vậy liền cả kinh, ánh mắt sáng rỡ lên, không hề thất vọng, ngược lại còn cực kì hứng thú, mở miệng nói:- Như vậy thì quá lợi hại rồi a, nếu có Hắc Nhãn trong môn phái lúc nào ta cũng có thể thấy cơ thể tuyệt sắc của mẫu thân ngươi rồi.Lý Quý khuôn mặt đầy khoái chí, cười hắc hắc.Liễu phu nhân trong mắt thấy Hắc Nhãn là công pháp tầm thường không để vào mắt, nhưng nhìn vẻ mặt kích động của Lý Quý không thể nhịn cười. Mở miệng trêu chọc:- Ngươi đã thấy hết cơ thể ta, còn gì hứng thú a.Lý Quý biện giải:- Nhưng lúc nào cũng thấy người trần truồng lại khác, nghĩ đến lúc cả Thần Kiếm Tông tụ tập, thấy cơ thể loã lồ của mẫu thân người giữa đám đông đệ tử, thật là tuyệt diệu a.Liễu phu nhân tất nhiên hiểu rõ diệu dụng của Hắc Nhãn, cũng hiểu rõ Lý Quý đang nghĩ gì.Với Liễu Thanh, Hắc Nhãn đã không còn tác dụng nữa. Nhưng lúc mới được Sát Sanh thần tăng truyền cho Hắc Nhãn. Bà được thấy cơ thể của tất cả nam nhân trần trụi trước mắt, không khỏi có chút hoài niệm, cảm giác như mới hôm qua