Nhất thời, một ngọc giản từ trong tay áo của lão bay vút về hướng đối diện.
Độc Cô Khiêm dù hạ thân đang hành sự nhưng vẫn bắt lấy cực kì chuẩn xác.
Y ngưng thần, xem xét ngọc giản kia.
Nhất thời, sắc mặt y từ từ không có cảm xúc dần dần trở nên đầy thích thú, giọng nói có chút thất thố.
- Tốt…Tốt a.
Thi tông rốt cuộc cũng có thứ tốt a.
Huyết Sa nhìn phía đối diện không chút cảm xúc.
- Chớ vội mừng, phần hạ này chỉ là pháp môn sơ bộ, hướng dẫn và lý giải khái quát.
- Đệ tử Thi Tông nào cũng đều có một bản cả.
Khi nào ngươi chân chính trở thành đệ tử Thi Tông, ta sẽ đưa tiếp phần trung.
Bất giác Huyết Sa có chút âm trầm.
- Còn phần thượng, khoan hãy nói đi.
Độc Cô Khiêm khuôn mặt cũng không có khó chịu, đầy thâm ý khẽ liếc sang hỏi.
- Đà Chủ, ta có chút tò mò, Dục Thi Quyết này tăng tiến tu vi nhanh như vậy há tại sao ngươi không luyện a ?Huyết Sa nghe hắn hỏi vậy cũng không khó chịu, cũng đầy ẩn ý trả lời.
- Được cái này mất cái khác a.
Nghe vậy, bất giác Độc Cô Khiêm có chút cảnh giác.
Huyết Sa thấy bộ dạng của hắn chỉ khẽ cười.
- Muốn điều khiển một đầu cương thi đòi hỏi phải có thần niệm cực lớn.
Đầu cương thi tu vi lúc còn sống càng cao, thì điều khiển càng khó.
Dứt lời, Huyết Sa có chút trầm ngâm, rồi nói tiếp.
Nếu muốn luyện Dục Thi Quyết này, đòi hỏi phải có nhiều đầu cương thi, dẫn đến các đầu cương thi của ngươi chỉ có cảnh giới…Độc Cô Khiêm không chút suy nghĩ tiếp lời Huyết Sa.
- Thấp ?Huyết Sa cười gật đầu, thầm quan sát Độc Cô Khiêm.
- Chính vì vậy, rất ít đệ tử Thi Tông tình nguyện luyện pháp môn này.
Độc Cô Khiêm sắc mặt lúc này cực kì khó coi.
Nghĩ bụng.
Con mẹ nó !Huyết Sa ngươi chơi xỏ ta a.
Y tức giận, rút dương vật dưới hạ thân ra.
Bỗng.
Một cước không chút lưu tình đạp mạnh vào nữ tử trước mắt.
“Bốp”Đáng thương cho nữ tử kia, một cước toàn lực của tu sĩ Nhân Ma tầng 3 cực kì mạnh.
Nữ tử kia văng vào góc tường, cơ thể loã lồ nằm bất tỉnh nhân sự.
Máu huyết ở đầu chảy ra ướt sũng cơ thể.
Ắt hẳn đã tuyệt khí mà chết.
Các nữ tử khác thấy tràng cảnh vừa rồi bất giác đều đình chỉ hoạt động, không gian chợt trở nên im ắm.
Ai cũng cố gắng rặn ra một nụ cười trên mặt.
Nhưng các toàn thân các nàng đều run rẩy, khó có thể che dấu.
Độc Cô Khiêm đầy tức giận bước xuống.
Hắn ngồi lên thành viên sàng, cùi trỏ chống xuống gối, hai bàn tay vò đầu.
Ánh mắt đầy nộ, không chút cố kị liếc lên nhìn Huyết Sa chất vấn.
- Dục Thi Quyết này, sở hữu một đống thi yếu ớt làm chó gì a!Huyết Sa nhìn khuôn mặt tức tối của hắn, trong lòng thầm đắc ý không thôi.
Nhưng ngoài mặt vẫn lạnh tanh, lời nói có vẻ không vui.
- Độc Cô Khiêm, ta không hề ép buộc ngươi a.
- Nếu không thích ngươi có thể không luyện.
Đi con đường chính thống của Thi Tông a.
Đối diện, Độc Cô Khiêm một bụng đầy tức tối.
Càng tức giận, y càng hận Dâm Liên Hương lẫn tên tiểu tử cướp mất cơ hội kia của y không thôi.
Nhưng dù sao, cũng phải nói Độc Cô Khiêm cũng không phải một kẻ tâm tính bình thường.
Không lâu sau, y cũng đã bình tĩnh lại.
- Được rồi.
Kế hoạch vẫn y như cũ không thay đổi.
Sáng ngày mai ta sẽ kí khế ước với Thi Tông.
Độc Cô Khiêm nhìn sang đám cung nữ phía sau đang đứng run rẩy.
Ánh mắt khẽ động, chỉ vào hạ thân mình.
Mấy cung nữ kia cố che dấu sự hoảng sợ, không biết từ lúc nào đã đứng thành một đám, âm thầm đùn đẩy nhau.
Rốt cuộc cũng có một cung nữ thân hình nhỏ nhắn bị đẩy ra trước.
Nữ tử này run rẩy đầy sợ sệt.
Chầm chậm đi đến phía đối diện Độc Cô Khiêm, khẽ quỳ xuống.
Hai ngọc thủ từ từ cầm dương vật đang xìu xuống của Độc Cô Khiêm, cho vào trong miệng.
Y ngửa mặt lên trời, tận hưởng khoái cảm bên dưới hạ thân.
Đồng thời, khuôn mặt Độc Cô Khiêm bất giác phát lạnh.
Tay phải y bóp nát ngọc giản chứa Dục Thi Quyết kia thành bụi rơi xuống đất.
Huyết Sa nghe vậy, biết kế hoạch đã thành.
Mắt không khỏi hiện lên vẻ thoả mãn.
Nhìn sang Độc Cô Khiêm chỉ nói ngắn gọn.
- Tốt !Nhưng lúc này đã nghe Độc Cô Khiêm như chất vấn.
- Tình huống phía phụ thân ta thế nào ?Nghe hắn nói như chất vấn, Huyết Sa bụng đầy tức giận không thôi.
Nhưng y vẫn kiềm chế, chầm chậm nói.
- Viêm Hoàng tấn cấp thành công, đã là Thiên Tiên Sơ Kì.
- Y đồng thời cũng đã nhận lời làm khách khanh trưởng lão Đan Tông, hẳn đã không còn mặn mà thế sự.
Ngày nhượng ngôi hẳn đã không còn xa.
Độc Cô Khiêm có vẻ không ngạc nhiên, ánh mắt chợt loé.
- Còn về phía đệ đệ ta ?Huyết Sa có chút suy nghĩ.
- Hắn cũng đã đầu nhập vào Đan Tông mấy ngày trước.
Độc Cô Khiêm ánh mắt thâm trầm.
- Hắn có chí hướng lớn, hẳn sẽ là đối thủ trong tương lai của ta, ngươi cũng nên tìm kiếm cơ hội thích sát hắn đi.
Huyết Sa ánh mắt chợt loé.
- Còn muội muội ngươi ?Độc Cô Khiêm cười khẽ.
- Không cần lo lắng.
Tiểu nữ này suốt ngày lêu lổng, không hứng thú với quyền lực.
Đối diện, Huyết Sa chỉ khẽ gật đầu.
- Được rồi.
Trước mắt ta sẽ cho nhân thủ xử lý phía tiểu tử kia trước.
Nói xong, y khẽ quay đầu bước đi.
Bỗng tiếng Độc Cô Khiêm vọng lại.
- Đợi ta một chút.
Huyết Sa cước bộ đình chỉ.
Khuôn mặt cũng không hề ngạc nhiên, chỉ thấy y nhẹ nhàng đứng về góc tường âm thầm chờ đợi.
Đối diện.
Độc Cô Khiêm khẽ ngả người ra sau một chút, tay y nắm lấy đầu tóc cung nữ bên dưới, kéo mạnh lên xuống.
Chỉ thấy nữ tử bên dưới dù miệng đang ngậm chặt dương vật của hắn nhưng khuôn mặt lại hoảng sợ không thôi.
Không dám có chút kháng cự.
Hai hàng nước mắt đã lăn dài.
Bất giác, chỉ cảm thấy Độc Cô Khiêm khẽ run mấy cái.
Lúc này, trong miệng nàng một dòng tinh khí ấm nóng ồ ạt phun trào vào từng đợt.
Nữ tử này khuôn mặt trẻ trung, chỉ trạc 16 tuổi, hẳn là vẫn chưa gần gũi với nam nhân lần nào.
Chưa có chút kinh nghiệm nào.
Lúc này ngậm trong miệng dòng tinh khí tanh nồng kia trong miệng sợ hãi không thôi.
Nhưng dù