A Ly hiển nhiên không hề trách cứ Lý Quý.
Chưa nói đến việc Lý Quý hắn mới nhận biết Hợp Hoan Tông chưa đến một tháng.
Trong mắt đám nữ đệ tử Hợp Hoan tông, vốn là bách niên phấn đầu giảo hoạt.
Lý Quý cho dù có thông minh, tư chất cao đến mấy, thì chỉ là hạng thái điểu không hơn không kém.
*( bách niên phấn đầu: Gái bán dâm sống trăm tuổi)( thái điểu: Gà con )*Mà nguyên nhân chính là, ban nãy nàng ta đã nghe Lý Quý nói qua.
Hắn đến gặp Tuyết Nhi chỉ để mượn một ít ngọc giản về bản tông tham khảo, nhân tiện lấy một ít Bổ Dương Đan phòng thân.
A Ly cũng là một người sành sỏi, sao lại không nhận ra được Lý Quý hẳn là bị Tuyết Nhi bài bố.
Mặt khác bên trong nãy giờ ngoài tiếng rên rỉ thỉnh thoảng còn vang vọng tiếng tức giận xen lẫn chửi bới của vị thiếu chủ kia.
- Ngươi đã hài lòng chưa.
- Khốn kiếp- Ngươi có chịu nói không- Rốt cuộc ngươi đã làm gì lão tử.
Thậm chí còn cả tiếng xô xát lẫn đồ đạc rơi vỡ.
A Ly cho dù có dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết.
Thiếu chủ kia hẳn mới bị nha đầu Tuyết Nhi chơi cho một vố thảm a.
Nghĩ như vậy, bất giác khuôn mặt A Ly có chút nhăn nhó, nhìn đám nữ tử trước mắt khẽ quát.
- Các ngươi tụ tập ở đó làm gì, còn không mau giải tán.
Danh vọng của A Ly trong đám nữ đệ tử cực cao.
Nàng ta đã là Địa Ma hậu kì, tiến vào cao tầng quản lý của Hợp Hoan Tông.
18 ni cô lần trước hội họp với Liễu Thanh trong chính điện, để bàn sự vụ tông môn cũng có mặt nàng.
Chính vì vậy, khi thấy vị sư tỷ A Ly bình thường có chút hiền lành này đột nhiên nổi nóng.
Các nữ đệ tử kia ai nấy bộ dạng đều sợ hãi, thầm tặc lưỡi nhanh chóng giải tán.
A Ly vừa nói xong, bỗng chỉ tay vào một ni cô chậm chân đi cuối cùng phía trước.
- Còn ngươi, không mau ra phía trước đóng cổng.
- Vô Không Am hôm nay tạm thời.
.
.
.
.
.
.
Không tiếp khách nhân !Không lâu sau, phía trước Đan Phòng chẳng còn bóng dáng một ai.
Ban nãy ồn ào bao nhiêu bấy giờ lại trở nên yên tĩnh bấy nhiêu.
Chỉ còn nghe những tiếng đầy rên đầy nhục dục, xen lẫn âm thanh bạo lực phát ra từ bên trong làm sương mờ mịt kia.
A Ly vẫn quét dọn cũng không có đình chỉ.
Chỉ là khuôn mặt nàng ta có chút miên man hồi tưởng.
- Nha đầu Đan Hiểu này tu vi không nổi bật cho lắm, lại còn hay nghịch ngợm, không ngừng nảy ra những chủ ý quái quỷ.
- Nhưng quả thật, tạo nghệ đan dược thì không thể bàn cãi a.
Dạo trước Hợp Hoan Tông ở phương nam danh khí cực lớn, đệ tử cực kì đông đúc.
Nhưng trên tạo nghệ Dục Đan thì lại chẳng có mấy người.
Nha đầu Tuyết Nhi này là một trong những số ít đó.
Nha đầu này, nhờ tài nghệ dục đan, đã giúp các tỷ muội trong tông không ít.
A Ly bỗng chốc cười khổ.
Nhưng ngược lại, không ít tỷ muội bị nàng ta hại thảm a.
Tuyết Nhi này ấn tượng đầu tiên khi gặp nàng ta là hiền lành, hoạt bát, khiến đối phương sinh ra hảo cảm khó nói.
Nhưng chớ để vẻ ngoài của nàng ta đánh lừa.
Trong đám sư muội, tâm cơ cẩn thận như Đan Hiểu , A Ly cũng không buồn hề để tâm.
Thực sự mà nói, một trong những hậu bối khiến A Ly e ngại nhất chính là nha đầu Tuyết Nhi này.
Nàng ta si mê Dục Đan đến độ có chút biến thái.
Có thể luyện đan liên tục cả tháng không nghỉ.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà ở Vô Không Am này, Đan Phòng là nơi có nhiều trận pháp lẫn cấm chế nhất.
A Ly vĩnh viễn không thể quên sự cố ở Hợp Hoan Tông hơn 30 năm trước.
Lúc này, Sát Sanh tông chủ vẫn còn tại vị.
Nha đầu Tuyết Nhi này vốn phá phách cũng không nói đi.
Nhưng chẳng biết bỗng dưng điên khùng luyện loại đan dược kì quái gì, sơ suất khiến đan lô nổ tung.
Khói xám bay mù mịt cả Dục Hoan Sơn, chính là đỉnh núi của Hợp Hoan Tông chiếm đóng lúc bấy giờ.
Hậu quả ?Mọi người trong tông hít phải khói xám kia, bất kể tu vi đều như điên khùng, cởi sạch y phục, nhảy múa gào thét, chẳng thể đứng im một chỗ được.
Chỉ cần đứng lại quá một khắc, linh khí trong đan điền liền bạo động như muốn nổ tung cơ thể.
Tông chủ cũng không ngoại lệ a.
Qua 3 ngày, dược tính mới tan.
3 ngày này với Hợp Hoan Tông dài đằng đẳng hệt như 3 tháng.
Hậu quả sau đó khỏi phải nói.
Hợp Hoan Tông gà bay chó chạy, hỗn loạn không sao tả hết.
Mỗi lần nhắc đến cái tên Tuyết Nhi, ai cũng vô thức sợ hãi.
Thậm chí Sát Sanh tông chủ mỗi lần vô tình nghe ai đó nhắc qua cố sự kia thì mặt bỗng đỏ ran.
Rõ ràng, xấu hổ không sao kể xiết.
Kể từ đó, cao tầng trong phái quyết định.
Cách ly Tuyết Nhi ra khỏi tổng đàn Hợp Hoan Tông.
Đó là một khu rừng già giáp biển, 50 dặm sau chân núi Dục Hoan Sơn.
Sát Sanh tông chủ lại sợ nàng nổi điên phá phách, nên trong thông báo của bản tông phân phó xuống.
Chỉ khéo léo nói là, phân cho nàng một chỗ yên tĩnh, không bị quấy rầy việc nghiên cứu luyện đan.
Từ khi nàng chuyển đến chỗ kia.
Hầu hết thôn làng phàm nhân quanh đó vốn bám biển mưu sinh qua mấy chục thế hệ, cũng dần dần bị đan dược nàng luyện ra dọa sợ.
Đáng thương thay.
Phàm nhân ở đây chỉ nghĩ rằng vùng đất này bị thần phạt, dẫn đến nơi này bị nguyền rủa.
Ai nấy đều lần lượt dứt áo ra đi.
Có lần có một nữ đệ tử Hợp Hoan Tông ra bên ngoài làm nhiệm vụ.
Vô tình phát hiện một thôn nhỏ gần đấy như mất đi lý trí, nam tử trong làng động dục đến phát điên.
Không còn phân biệt được ai ra ai nữa, thân phụ với nữ tử, nhi tử với mẫu thân, già trẻ không chừa.
Trẻ con mới tập đi, các lão bà bà chống gậy cũng không thoát khỏi khốn cảnh.
Loạn thành một đám.
Nam nhân ở đấy ai nấy hai mắt đỏ sẫm như dã thú, ngay cả gia súc gia cầm kể như chó gà cũng cho hạ thân vào được.
Nữ đệ tử Hợp Hoan tông vốn hoang dâm thành tính không bàn cãi.
Nhưng nữ đệ tử vô tình thấy tràng cảnh kia lúc trở về tông chỉ thấy cả người run rẩy.
Đạo tâm bị phá nát, từ đó không còn cảm thấy hứng thú với nhục dục.
Mấy năm sau mới dần dần hồi phục trở lại.
Kể từ đó.
Đệ tử Hợp Hoan Tông truyền tai nhau.
Trước có Tam Phá Tử.
Từ lúc Tuyết Nhi xuất hiện đã trở thành Tứ Phá Tử.
Tứ Phá Tử là biệt