Liễu phu nhân lúc này đứng trước mặt hắn bắt đầu tắm rửa, rõ ràng đang cố tình tạo điều kiện cho hắn luyện công.Lý Quý ánh mắt khẽ động, chỉ thấy khuôn mặt Liễu Thanh không chút để ý gì đến hắn nữa.Chỉ chăm chú tắm táp giống như Lý Quý hắn không hề tồn tại trước mặt bà vậy.Cứ như vậy giữa suối chỉ nghe tiếng nước chảy nhè nhẹ, tiếng tắm táp của Liễu phu nhân.Và cả tiếng ma sát nghe xoạt, xoạt của bàn tay hắn bên dưới.Liễu phu nhân đảo mắt, chỉ thấy hắn đang dán vào bên dưới hạ bộ của mình, khuôn mặt đầy si mê, đôi mắt như ngờ ngệch.Liễu phu nhân chỉ cười hiền lành, khẽ nhắc nhở:- Nhớ tiết kiệm tinh khí, đừng phóng xuất lung tung.Lý Quý bất giác động tác chậm lại một chút, mắt có chút tỉnh táo lại. Hắn khôn khéo vuốt ve tiểu huynh đệ một cách nhẹ nhàng và đứt quãng.Liễu phu nhân đang tắm táp, khẽ nhìn hắn ngưng thần, bất giác cười tỏ ý khen ngợi.Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên khuôn mặt Liễu Thanh biến sắc, hai tay kết ấn, hai tay nhanh chóng điểm mấy ấn pháp kì lạ.Chỉ thấy ánh mắt bà sắt lẹm, điểm một tay lên trời, miệng ngọc khẽ hô thầm Bán Cầu Vô Sắc Tinh.Bỗng xung quanh 50 trượng bỗng xuất hiện dị biến.Một chiếc lồng hình bán cầu úp ngược suốt trông suốt như gương hiện ra. Trung tâm chính là nơi Liễu phu nhân đang đứng.Lý Quý đang mơ màng bất giác thấy không gian xung quanh biến đổi liền giật mình, nhanh chóng dừng tay bên dưới hạ thân.Liễu phu nhân ánh mắt đề phòng, đảo quanh bán cầu kiểm tra chắc chắn không có vấn đề gì , sau đó mới có chút hài lòng rồi nhìn xuống Lý Quý:- Không cần lo lắng, là tam sư tỷ Văn Tịnh Kì của ngươi đến.Liễu Thanh phu nhân vẫn tiếp tục tắm táp, không nhanh không chậm giải thích.- Bên trong bán cầu này có thể nhìn ra bên ngoài nhưng bên ngoài không thể nhìn vào bên trong.Liễu Thanh phu nhân chợt đình chỉ, thoáng liếc nhìn hắn, bỗng cười có chút nghịch ngợm, không biết đang nghĩ gì, khẽ nói.- Lý nhi. Tựa lưng ra sau. Để hạ thân chìm hẳn dưới nước.Lý Quý khi nghe người đến là sư tỷ Văn Tịnh Kì, khuôn mặt có chút thất thần, trong đầu bất giác nhiều suy nghĩ rối rắm. Bất giác bàn tay đang vân vê dưới nước bỗng nhiên đình chỉ.Hắn lúc này, tâm trí không biết đang ở đâu đâu, chỉ là vô thức Liễu phu nhân nói gì làm đấy.Văn Tịnh Kì dù sao cũng là người mà Lý Quý hắn tương tư từ trước đến giờ. Lúc này trong đầu hắn chỉ đầy ắp hình bóng của nàng.Sự xuất hiện đột ngột của Văn Tịnh Kì khiến trong đầu hắn bất giác có muôn vàn câu hỏi.Lý Quý tự nhận tình cảm hắn dành cho nàng vô cùng thuần khiết. Hắn tự hỏi không thể hiểu được tại sao lại yêu nàng.Là vì vẻ ngoài xinh đẹp mê hồn hay là vì tính cách hoà ái đáng yêu ?Hay chỉ đơn giản là Văn Tịnh Kì hay bên cạnh an ủi những lúc ai cũng quay lưng với hắn ?Còn với Văn Tịnh Kì, rốt cuộc trong mắt nàng ta chiếm vị trí như thế nào ?Nàng có chút tình cảm nào với ta không ?Hay chỉ đơn thuần là sự quan tâm của sư tỷ với sư đệ ?Liễu phu nhân ánh mắt khẽ động, bất giác thấy hết bộ dạng thất thần kia của Lý Quý.Khuôn mặt Lý Quý vô thức nhìn chằm chằm ra ngoài, đôi mắt buồn man mác. Hai tay nãy còn vân vê hạ thân bên dưới bây giờ không biết đã đình chỉ từ lúc nào.Bất giác Liễu phu nhân ánh mắt loé sáng, liếc nhìn hắn rồi nhìn về hướng kia, miệng nhoẻn cười đầy yêu mị, bổng hiểu ra.Chả trách chả trách. Thì ra tiểu ngốc tử Lý Quý có tình ý với tiểu nữ Văn Tịnh Kì kia.Liễu phu nhân cười duyên, thân hình khẽ động , bước tới trước vài bước trước mặt Lý Quý.Lý Quý vẫn đang thất thần chưa nhận ra Liễu phu nhân đã đứng đối diện với hắn.Vị trí hạ bộ của Liễu phu nhân lúc này cố tình nằm ngay khuôn mặt của Lý Quý.Lý Quý bỗng chấn kinh, sắc mặt đại biến.Chưa kịp định thần đã thấy Liễu Phu Nhanh như chớp một tay đẩy trán hắn ra sau, chân phải bước lên một bước trên hòn đá hắn dựa lưng.Liễu phu nhân nhanh chóng đưa hông tới.Bàn tay vòng ra sau, thủ lực mạnh mẽ đẩy đầu hắn về phía hạ thân mình.Lý Quý bấy giờ đầy bất ngờ, chỉ biết trợn mắt nhìn lên mặt Liễu phu nhân giãy dụa. Mặt hắn đang bị cưỡng ép tiếp xúc với hạ bộ đầy lông lá của Liễu phu nhân.Liễu phu nhân liếc xuống hắn ánh mắt sắc lẹm, quát khẽ:- Tập trung vào. Giữ im lặng. Thả lỏng cơ thể. Tập trung vào đan điền.Lý Quý nghe vậy giật mình. Hắn nhìn ánh mắt sắc lẹm của Liễu Thanh phu nhân bỗng định thần.Trong đầu cố gắng dẹp chuyện Văn Tịnh Kì sang một bên.Lý Quý cơ thể thôi dãy dụa, dần dần thả lỏng cổ ra. Cùng lúc này, âm hộ đầy lông lá của Liễu Thanh đang chèn ép vào miệng hắn cũng dần dần tách ra khỏi mũi miệng hắn.Hai tay bà sau cổ cũng từ từ thả lỏng không còn chèn ép.Liễu Thanh liếc nhìn xuống Lý Quý, sắc mặt có chút khó coi, thầm than.Lý Quý ngươi đa sầu đa cảm vốn không thích hợp tu luyện Hợp Hoan