Lý Quý vẫn đang trầm mê khám phá hạ thân Liễu Thanh liền giật mình.Tiếng gọi của Văn Tịnh Kì như cảnh tỉnh hắn. Đầu lưỡi liền rút lại, bàn tay bên dưới hạ thân cũng đình chỉ.Hắn nhất thời không biết nên làm gì cho phải. Lỡ như bán cầu vô sắc này không hoạt động được như Liễu phu nhân nói. Văn Tịnh Kì không may thấy cảnh hắn cùng Liễu Thanh, hai người sư nương cùng độ đệ đang cùng loã thể .Lý Quý bỗng rùng mình, không dám nghĩ tiếp.Nhưng cho dù bán cầu vô sắc này hoạt động tốt như Liễu phu nhân nóiđi nữa. Vừa hành sự với Liễu phu nhân, mà thấy bóng dáng nàng đứng bên ngoài. Hắn thực sự áy náy, không sao làm được.Lý Quý bất giác liếc lên Liễu phu nhân.Đồng thời lúc này bà ta cảm thấy cảm giác mơn trớn dưới hạ thân đột nhiên đình chỉ. Ánh mắt nhìn xuống Lý Quý sắc lẹm, trợn trừng tỏ vẻ không hài lòng.Chỉ thấy Liễu Thanh đưa tay ra phất mấy cái rồi gật đầu tỏ ý không cần lo lắng.Ánh mắt Liễu Thanh thoáng liếc nhìn hắn, chỉ vào hạ thân của mình, ý bảo hắn tiếp tục.Lý Quý khuôn mặt có chút khó xử, Liễu phu nhân cũng thật biết làm khó hắn a.Hắn nghĩ đến tình huống xấu nhất, cười khổ không thôi. Có lẽ Liễu phu nhân không ngần ngại sẽ hạ sát thủ với Văn Tịnh Kì giết người diệt khẩu.Lý Quý bỗng thấy nhói ở trong tim mình.Giờ phải làm sao ? Giờ phải làm sao a.Đầu óc lúc này đang rối rắm, hắn chẳng biết từ lúc nào trong lầm bắt đầu trầm xuống....Tâm ma dần thay thế, tự thì thào với chính bản thân mình.Lý Quý ơi Lý Quý, ngươi nghĩ ngươi tốt lành à.Ngươi lén nhìn nữ tử người ta tắm, ngươi hạ tiện như vậy có xứng với tiên nữ Văn Tịnh Kì ?Những chuyện ngươi đã làm với Sư Nương Liễu Thanh đã đại nghịch bất đạo.Dù có chết đi nữa Lý Quý ngươi cũng không thể sạch tội.Văn Tịnh Kì gần đây còn bắt đầu chán ghét, muốn xa lánh ngươi kia mà.Nàng vốn chỉ xem ngươi như một sư đệ vô dụng, nàng ta chỉ tội nghiệp ngươi. Ngươi lại ảo tưởng nàng sẽ thích ngươi ?Nếu muốn nàng thích ngươi. Lý Quý ơi ngươi phải có thực lực.Thật tàn nhẫn…thế giới này vốn mạnh được yếu thua....Tình trường cũng không ngoại lệ.Văn Tịnh Kì vĩnh viễn sẽ không bao giờ sánh đôi với một kẻ vô dụng, một kẻ không có thực lực.Lý Quý khẽ thì thào.Còn bây giờ…ngươi chỉ là tên vô dụng.Chỉ thấy đôi mắt Lý Quý bắt đầu trở nên đỏ thẫm, ngấn lệ.Hai tay bất giác nắm chặt lại, móng tay không biết từ khi nào đã đâm vào thịt rỉ máu.Trong lòng hắn gằn lên từng chữ.Ta không muốn là kẻ vô dụng.Ta đã chán ghét cảm giác bị người ta khinh bỉ.Ta muốn có thực lực.Ta muôn được người khác công nhận.Ta muốn được người khác tôn trọng.Bất giác Lý Quý nghĩ đến Tà Thần uy chấn hắc bạch lưỡng đạo.Đúng rồi …Hợp Hoan Đại Pháp. Chẳng phải ta là truyền nhân Hợp Hoan Đại Pháp sao. Lý Quý ánh mắt đanh lại, như có suy nghĩ thông suốt.Việc cần làm bây giờ không phải là tư tình nam nữ, nếu có thực lực, hắn mới có tiền vốn để sánh đôi với Văn Tịnh Kì. Dù sao hắn cũng đã nhập ma đạo. Hậu quả có ra sao hắn cũng chấp nhận. Tuyệt không oán không hối.Nghĩ thì lâu, thực tế chỉ trải qua mười mấy hơi thở, Lý Quý chợt hít một hơi thật sâu, tâm tình dần bình tĩnh lại.Mở mắt ra, chỉ thấy Liễu Thanh vẫn đang đứng đấy. Tư thế vẫn không chút thay đổi. Lý Quý ánh mắt đảo qua cơ thể vưu vật của Liễu phu nhân mấy vòng. Khuôn mặt dần giãn ra, tâm trạng cũng dần trở nên thoải mái hơn.Ánh mắt hắn đình chỉ ở phần hạ bộ hắc mao rậm rạp.Nhưng lần này khác hẳn những lần khác.Lần này Lý Quý hắn chủ động nảy ra những suy nghĩ đầy nhục dục tội lỗi để tự kích thích mình.Đây là hạ bộ của một trong những người được kính ngưỡng nhất Thần Kiếm Tông a. Người luôn được chúng đệ tử kính ngưỡng, tôn trọng.Đây cũng chính là hạ bộ của sư nương hắn, phu nhân của sư phục Mặc Long hắn a.Giờ đây mặc sức ta hưởng dụng. Không biết Mặc Long sư phụ biết sẽ cảm thấy như thế nào a.Bất giác Lý Quý dục vọng dâng trào ào ạt như nước lũ. Hắn khẽ đưa mặt lại gần âm hộ bà.Khuôn mặt đầy si mê, đầu lưỡi bắt đầu đảo qua đảo lại bên dưới hạ bộ Liễu phu nhân.Liễu Thanh vốn là cáo già lão luyện, cực kì tinh ý. Dù chỉ mười mấy hơi thở nhưng bà thu hết mọi dị biến của Lý Quý vào mắt.Từ lúc thất thần chuyển sang biểu cảm đầy đau khổ. Rồi bất ngờ lao vào hạ thân bà đầy dục vọng.Liễu Thanh ánh mắt chăm chú loé lên mấy lần, bất giác khuôn mặt dần giãn ra, tỏ vẻ chợt hiểu.Trong đầu thầm khen ngợi- Tốt. Tốt. Tiểu tử tâm tính không tệ chút nào. Như vậy mới xứng với kì vọng của Liễu Thanh ta a.Liễu Thanh bất giác giật mình, bên dưới chỉ thấy Lý Quý bạo gan hơn, đưa đầu lưỡi tiến lên phía trên.Môi và lưỡi hắn ra sức liếm mút hạt lựu hồng nhạt, tay phải đưa lên phía âm đạótay nhè nhẹ đưa vào giữa hai môi âm vật tìm đường tiến vào tiểu đạo bên dưới.Liễu Thanh chỉ nhìn hắn mỉm cười yêu mị, khuôn mặt dần ửng đỏ.Hắn lúc này khuôn mặt đang say sưa, chỉ thấy ngay tiểu đạo của Liễu Thanh đang có nước màu trắng đục chảy ra