Lúc Hạ Chi Dã thay thuốc xong trở về, Tống Yếm đã nằm trêи giường.
Ngủ ở tận phía trong cùng, đối mặt với cửa sổ, bọc chăn kín mít, chỉ để lộ cái ót đen như mực.
Biết giấc ngủ của cậu không tốt lắm nên Hạ Chi Dã không kêu cậu.
Ngồi xuống, mở máy tính, sau khi thấy 'Bà đây vừa đẹp vừa ngầu' gửi một đống tin nhắn, nhẹ nhàng gõ phím trả lời.
Nam sinh cấp ba xinh đẹp thanh thuần online cùng chơi: Ngày mai còn đi học, không có thời gian.
Bà đây vừa đẹp vừa ngầu: Ơ ơ ơ, em trai yêu quý nhất của chị, chị của cưng không thể thăng cấp lên Master đây này, chỉ cần cưng kéo chị lên Master thì mọi thứ đều dễ nói.
Bà đây vừa đẹp vừa ngầu: Ồ, đúng rồi, chị nghe nói ông nội lại đóng băng thẻ của cưng rồi à, tiền trêи người còn đủ dùng không?
Bà đây vừa đẹp vừa ngầu: Không đủ thì kéo chị lên đại sư đi, một giây sau sẽ gửi tiền tiêu vặt cho cưng.
Hạ Chi Dã không có nghiện LOL cho lắm, nhưng chơi khá lợi hại.
Chị họ Hạ Du của hắn vừa lúc ngược lại, chơi cùi bắp mà còn siêu nghiện game.
Cho nên thái độ của Hạ Chi Dã đối với việc này rất kiên quyết.
Nam sinh cấp ba xinh đẹp thanh thuần online cùng chơi: Thật xin lỗi, tri thức là con đường duy nhất thay đổi vận mệnh con người, xin đừng làm ảnh hưởng đến việc học của em.
Bà đây vừa đẹp vừa ngầu:???
Sau khi trả lời xong, Hạ Chi Dã cũng mặc kệ chị hắn điên cuồng oanh tạc, chuẩn bị offline, lại phát hiện có một tin nhắn mới được gửi đến.
Tiểu phú bà xinh đẹp nhiều tiền: Anh trai ơi, vương giả vinh diệu, một ván hai trăm, nhận không?
Tiểu phú bà xinh đẹp nhiều tiền: QAQ, moah moah ~
Kỳ nghỉ hè năm ngoái Thương Hoài muốn đổi đàn ghi-ta nhưng không đủ tiền, mẹ cậu ta lại không cho nên mới đăng ký tài khoản 'Nam sinh cấp ba xinh đẹp gợi cảm online cùng chơi', ý muốn tự lực cánh sinh.
Kết quả kỹ thuật quá cùi bắp bị người thuê khiếu nại nhiều lần, vì thế mà mỗi ngày dù sớm hay muộn cũng điện thoại cho Chu Tử Thu và Hạ Chi Dã mười mấy cuộc khóc lóc ỉ ôi, sét đánh không động, gió mặc gió, mưa mặc mưa, kêu rêи mỗi ngày, thiếu điều cầm dây thừng treo cổ trước cổng biệt thự nhà họ Hạ.
Cuối cùng hai người bị làm phiền đến mức chịu hết nổi, đành mỗi người nhận 'Nam sinh cấp ba xinh đẹp thanh thuần online cùng chơi' với 'Nam sinh cấp ba xinh đẹp đáng yêu online cùng chơi' làm tài khoản của mình. Ba người một nhóm, dùng cái tên không đứng đắn nhất làm việc chơi chung kéo rank đứng đắn nhất, cuối cùng cũng gom đủ tiền mua ghi-ta.
Sau đó bắt đầu khai giảng, không có thời gian chơi game, ID cũng chưa kịp sửa.
Không nghĩ đến còn có khách hàng tìm tới cửa.
Nam sinh cấp ba xinh đẹp thanh thuần online chơi chung: Xin lỗi, không nhận.
Tiểu phú bà xinh đẹp nhiều tiền:?
Nam sinh cấp ba xinh đẹp thanh thuần online cùng chơi: Không lừa tiền của con gái.
Hạ Chi Dã trả lời mấy câu này xong thì vào phòng tắm rửa ráy, tựa hồ quả thật không có hứng thú.
Để lại Tống Yếm nằm trong chăn nhìn màn hình: "?"
Cái gì mà không lừa tiền của con gái? Đã nói là thích tiểu phú bà xinh đẹp nhiều tiền mà?
Người này có bệnh à.
Tống Yếm cảm thấy bản thân đã tận tình tận nghĩa, Hạ Chi Dã không cảm kϊƈɦ thì kệ.
Tắt điện thoại, nhắm mắt, thích làm gì thì làm.
Mớ hỗn độn này cậu mặc kệ.
Có lẽ là do uống thuốc, vừa nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ lập tức chực chờ đánh úp.
Giữa lúc ʍôиɠ lung, hình như cậu nghe được tiếng người khác mặc quần áo.
Tống Yếm cố sức mở mắt ra, thấy Hạ Chi Dã đã mặc đồng phục xong xuôi, trang điểm gọn gàng ngay ngắn, sơ mi đồng phục cũng cài đến tận cúc áo trêи cùng.
Cậu khàn giọng hỏi: "Đã trễ thế này mà còn đi đâu?"
Hạ Chi Dã không để ý đến cậu, lập tức ra ngoài.
Tống Yếm không yên tâm, lờ mà lờ mờ đuổi theo.
Đi mãi đi mãi hình như đã đến một cái khách sạn.
Tống Yếm không biết đây là chỗ nào, vừa định lên tiếng kêu Hạ Chi Dã thì chợt thấy một cô gái tóc uốn gợn sóng mang giày cao gót phong tình vạn chủng đi đến, sau đó móc ra một sấp tiền mặt ném vào mặt Hạ Chi Dã: "Đêm nay tới phòng chị."
Ngay sau đó trời đất quay cuồng, Hạ Chi Dã đã bị ấn trêи ga giường màu trắng của khách sạn, hai má đỏ bừng, một bên gắt gao nắm chặt cổ áo đồng phục, một bên lã chã chực khóc: "Chỉa chỉa ơi, đừng làm vậy mà chỉa chỉa, em còn chưa thành niên đâu chỉa ơi..."
Đệt.
Tống Yếm đột nhiên bừng tỉnh, bật dậy khỏi giường, trêи lưng chảy đầy mồ hôi lạnh.
Khi nhìn thấy Hạ Chi Dã vẫn mặc bộ đồ ngủ vua hải tặc ngồi trước máy tính mới thở hắt ra.
Trong lòng nhịn không được mắng một tiếng 'đệt'.
Mẹ kiếp đây là giấc mơ ngu ngốc gì vậy.
Dùng sức gãi góc, nằm xuống chuẩn bị ngủ tiếp, nhưng mà một khi nhắm mắt thì lại thấy hình ảnh cay mắt vừa rồi cùng với âm thanh Hạ Chi Dã kêu chị ơi, lăn qua lộn lại cũng quên không được.
Nếu cứ nhớ hoài như thế nói không chừng sẽ mắc bệnh tâm lý luôn mất.
Tống Yếm thật sự chịu không nổi, ngồi dậy lần nữa, lấy điện thoại, mở app ra, click vào ảnh đại diện của Hạ Chi Dã, gửi tin nhắn: "Không voice, không trò chuyện riêng, không nhiều lời vô nghĩa, không có đầu PC, chỉ chơi vương giả vinh diệu, 300 tệ một ván, nhận thì nhận không nhận thì thôi.
Hạ Chi Dã vốn đang tra cứu mấy chính sách tương quan đến nhà trẻ của tiểu Mạt Chược, đột nhiên thấy trêи nàm hình nhảy ra một tin nhắn như vậy, nhếch mày, nghĩ thầm, cô gái này cũng rất gì và này nọ.
Hơn nữa không biết có phải do quen với việc bị Tống Yếm hay không mà khi thấy đoạn tin nhắn này hắn lại tự động não bổ ra khuôn mặt khó ở cùng với giọng điệu lạnh như băng của Tống Yếm, ngay cả cảm giác phú nhị đại coi tiền như rác cũng giống nhau.
Thật là thú vị.
Nhưng tạm thời hắn không có nhu cầu nhận việc.
Thuận tay chuẩn bị block thì tin nhắn của Thương Hoài lại gửi tới đây.
Tiểu Thương Thương đáng yêu tuyệt thế: Anh Dã ơi, nói với mày một việc.
Wild:?
Tiểu Thương Thương đáng yêu tuyệt thế: Tổ đội 'nam sinh cấp ba xinh đẹp' của ba đứa chúng mình có khả năng sẽ làm lại nghề cũ.
Wild:??
Tiểu Thương Thương đáng yêu tuyệt thế: Việc là như thế này, hôm nay tao thấy có một công ty tuyển thực tập sinh, đang thu demo.
Wild: Cho nên?
Tiểu Thương Thương đáng yêu tuyệt thế: Cho nên tao còn thiếu một cái Yamaha UP22C.
Wild:...
Tiểu Thương Thương đáng yêu tuyệt thế: Không đắt, có 3000 thôi à, tụi bây chỉ cần giúp anh em lần này, chờ
Cút mẹ mày đi.
Hạ Chi Dã nhìn bộ dạng Thương Hoài nhếch miệng cười ngu ngơ trêи ảnh đại diện, coi như trước nay chưa từng sinh ra thằng con thiểu năng trí tuệ này.
Nhưng mà tầm mắt quét qua màn hình máy tính một hồi, nhìn tín nhắn trêи đó, lại nhớ tên ngốc Thương Hoài cả đời này hình như chỉ có chút ước mơ thế thôi, nhịn không được cầm điện thoại lên.
Wild: Được rồi, để mày hiểu rõ một chút cái gì gọi là tình thương của cha nặng như núi.
Nói xong, ngón tay lướt nhanh trêи bàn phím.
Nam sinh cấp ba xinh đẹp thanh thuần online cùng chơi: Không chơi liền mạch, không trò chuyện riêng, không xin phương thức liên hệ, không call video, không phụ trách an ủi dỗ dành. Làm việc theo thời gian, 10 giờ tối đến 1 giờ sáng từ thứ hai đến thứ sáu, cuối tuần tùy ý, hẹn lịch trước một tiếng, 20 tệ một ván, chỉ chơi vương giả vinh diệu, bây giờ nền tảng đã đóng rồi.
Tống Yếm nhìn đoạn tin nhắn dài ngoằng, cảm thấy cái tên Hạ Chi Dã có chút vấn đề.
Tuy cậu chưa bao giờ tìm người chơi chung nhưng nếu người kia tỏ thái độ kiểu này, Tống Yếm có thể đánh đối phương đến mức mẹ ruột cũng nhận không ra.
Hơn nữa nói chuyện bình thường không chịu nghe, kiểu gì cũng phải lèm bèm mới chịu phản ứng, từ 300 tệ một ván chém xuống còn 20 tệ một ván, không phải bị tắc động mạch não hơn mười năm thì không thể làm ra chuyện này được.
Nhưng tốt xấu gì cũng đỡ hơn việc lầm đường lạc lối.
Tống Yếm nghĩ đến hình ảnh cay mắt trong mơ lúc trước, ghét bỏ trả lời một chữ: Được.
Hạ Chi Dã nhận được câu trả lời xong lập tức tắt máy chuẩn bị lên giường đi ngủ, một chút ý muốn nói chuyện phiếm cũng không có.
Quay đầu lại vừa lúc thấy Tống Yếm đang bấm điện thoại, hỏi: "Sao còn chưa ngủ?"
Còn không phải do cậu hơn nửa đêm còn đi khách sạn ò í e với người khác à.
Tống Yếm lạnh nhạt nói: "Không phải cậu cũng chưa ngủ hả?"
Hạ Chi Dã: "Có chút việc thôi."
Tống Yếm: "Việc gì?"
Hạ Chi Dã xốc chăn lên, ngồi trêи giường: "Cũng không có gì, chỉ là bàn bạc việc làm ăn với một nhóc ngốc nhiều tiền thôi."
Tống Yếm: "?"
Sau khi phản ứng được tên ngốc nhiều tiền có khả năng chính là bản thân, cậu cụ mặt, trực tiếp túm chăn bọc người mình lại, xoay người đối mặt với tường, không thèm để cho Hạ Chi Dã chút ấm áp nào.
Hạ Chi Dã trơ mắt nhìn chăn bông lướt qua người mình: "?"
Đại thiếu gia này đột nhiên phát rồ cái gì vậy hửm?
Thử nói: "Cậu chia cho tôi chút chăn bông có được không? Trời lạnh lắm."
Lạnh chết thì thôi.
Tống Yếm trở mình, bọc càng chặt hơn.
Hạ Chi Dã túm góc chăn: "Chia cho tôi một xíu thôi?"
Tống Yếm hoàn toàn không để ý.
Ha, tính tình như thế này là muốn bị "chỉnh đốn" đây mà.
Hạ Chi Dã trực tiếp đứng dậy, bế ngang cả người lẫn chăn lên.
Tống Yếm chợt mất đi trọng lượng, trợn to mắt: "Hạ Chi Dã, mẹ nó cậu làm gì đó."
"Còn có thể làm gì nữa, ngủ."
Nói xong tìm thấy đầu chăn bông, thả Tống Yếm xuống giường, cầm góc chăn giũ giũ, Tống Yếm lập tức lăn lông lốc ra ngoài.
Cũng không đợi cậu phản kháng đã trực tiếp mở chăn ra chui vào, thuận thế kéo Tống Yếm vào trong chăn, một tay một chân gác lên người cậu, đè chặt vị đại thiếu gia xấu tính nào đó đến mức chống cự không được.
Sau đó mới thấy mỹ mãn mà nhắm mắt lại: "Được rồi, ngủ đi, ngủ ngon."
Tống Yếm sau khi giãy giụa thất bại vô số lần nhưng đối phương vẫn như cũ không chút sứt sẹo hơn nữa còn ngủ ngon lành: "..."
Đệt.
181 và 187 thì ra kém nhau nhiều như vậy à.
Ngày mai cậu sẽ tăng câng tăng cơ, không đánh chết cái tên ngu ngốc này thì không gọi là Tống Đại Hỉ nữa.
Đái khái bởi vì bị người nào đó đè nặng, Tống Yếm mơ thấy bị một con chó lông vàng điên cuồng ɭϊếʍ láp cả một đêm.
Vừa ngủ dậy đã thấy Hạ Chi Dã trần trụi thân trêи lau tóc đi ra từ phòng tắm, chết lặng mà nhắm mắt lại.
Thôi, chó thì làm gì biết thẹn thùng xấu hổ.
Nghiêng người định ngủ tiếp.
Hạ Chi Dã đi đến mép giường, túm chăn: "Dậy thôi, nếu không dậy sẽ muộn đấy."
Tống Yếm nhắm hai mắt nắm chặt chăn kéo về che bên hông: "Đừng kéo, chỉ một lát thôi."
"Tiết đầu là tiết của La Vĩ."
"Đã nói là chỉ một lát thôi mà."
"Còn có mười tám phút nữa là đóng cổng trường rồi, thật sự không kịp đâu, ngoan, nghe lời." Hạ Chi Dã chỉ tưởng do cậu gắt ngủ, một bên tốt tính dỗ dành, một bên duỗi tay kéo phần chăn bị lộ bên ngoài ra.
Tống Yếm một bên gắt gao lôi chăn về, một bên bực bội hất bay tay hắn: "Đã nói chỉ một lát rồi mà, bà mẹ nó cậu đừng có kéo."
"Mới sáng sớm mà nóng nảy ghê như vậy làm..."
Lời còn chưa dứt, cánh tay trêи người Tống