Giải quyết xong chuyện của Phương Chi và Nam Hoàng, Cảnh Sâm đi lên xe mình lái đến buổi họp báo.
Bởi anh còn cần phải dọn dẹp đống rắc rối mà tên Nam Hoàng kia đã gây ra nữa.
Anh tự mình lái xe tới công ty nơi diễn ra cuộc họp cổ đông cũng như nơi diễn ra họp báo.
Quả nhiên Trần Luân đã báo cho bọn báo chí biết tin cả rồi.
Vì thế mà bọn họ đã tập trung đông đúc tại công ty.
Cảnh Sâm gọi điện cho đám bảo vệ của mình:"Mau ra đây đón tôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tôi đang ngồi trong chiếc xe Rolls-Royce Sweptail màu đen trước công ty."
Một lát sau không quá năm phút một đoàn người tầm hai mươi mấy người đi từ công ty ra đi đêns gần xe anh, cũng vì thế mà anh có thể nhẹ nhàng đi vào công ty tránh khỏi đám nhà bái phiền phức đó.
Nhìn đồng hồ trên tay, anh lẩm bẩm:"Còn sớm mười phút!"
Nhìn đống hồ xong anh tới chỗ bàn thư ký nói:"Chuẩn bị cho tôi một âu phục mới màu xanh trắng."
Thư ký nghe xong thì nhanh chóng đi mua, không lâu sau thư ký đem vào phòng một bộ âu phục, một đôi giày da mới và cả một cái cà vạt hợp với trang phục.
Quả là thư ký giỏi chỉ cần dặn một cái thì đã đem đủ mọi thứ, phải dặn Trần Luân thưởng thêm cho anh ta mới được.
Cảnh Sâm nghĩ thầm trong lòng.
Cảnh Sâm nhanh chóng đi vào phòng nghỉ của mình tắm rửa thay đồ lại cho sạch sẽ.
Khi thư ký vào dọn dẹp đồ anh đã thay, Cảnh Sâm đã lạnh lùng nói:"Không cần đem giặt ủi đâu! Cứ vứt hết đi, nó đã dơ hết rồi." Nói xong Cảnh Sâm chỉnh cà vạt lại cho đàng hoàng rồi đi ra ngoài.
Anh nhanh chóng đi đến phòng họp.
Căn phòng họp đang ồn ào bàn tán.
Cảnh Sâm vừa mở cửa bước vào thì tự động in phắt hết cả.
Cảnh Sâm mạnh mẽ bước lại vị trí xa nhất cũng như là vị trí cao nhất.
Anh bình tĩnh ngồi xuống một cách thoải mái, trái ngược với anh đám cổ đông dường như lạnh hết cả sóng lưng đang chảy mồ hôi hột ào ào.
"Cũng như