Không ai trả lời, có một cô gái cười nói: "Soái ca tìm người sao? Bên trong cũng chỉ có hai chúng ta, không có ai hết cả!"
"A, cảm ơn!" Lục Ly lui ra liền gặp phải Quan Quý Hi đuổi theo, cô kéo tay hắn lại, cười nói: "Lục thiếu, chúng ta đi khiêu vũ đi!"
"Không đi!" Lục Ly hất tay cô ta ra một bên đi ra ngoài, Quan Quý Hi liền không cam lòng kêu lên: "Lục thiếu, anh tìm Diệp Tiểu Yêu sao? Tôi vừa thấy cô ta đi với người đàn ông khác rồi, anh đừng xía vào chuyện của cô ta, cô ta không có việc gì đâu!"
Đi cùng một người đàn ông? Uống nhiều rượu như vậy, cô ta đi với ai được chứ?
Lục Ly cũng không quay đầu, vừa lấy điện thoại ra gọi, điện thoại vang chuông cả nửa ngày cũng không có ai bắt máy. Sắc mặt hắn càng khó coi, siết chặt điện thoại, liên tiếp gọi mấy cuộc mới có người nhận.
Lục Ly không chờ cô nói liền quát lên: "Diệp Tiểu Yêu, cô đang ở đâu?"
Bên kia họ nhẹ một tiếng, một giọng đàn ông dịu dàng truyền đến: "Xin hỏi anh tìm chủ nhân của điện thoại này sao? Cô ấy vẫn còn đang trong phòng cấp cứu, chừng nào cô ấy ra tôi sẽ nhắn cô ấy gọi lại cho anh!”
Bệnh viện? Tim Lục Ly co rụt lại, khẩn trương kêu: "Cô ấy làm sao vậy?"
"Uống nhiều quá, có chút xuất huyết dạ dày, bác sĩ đang kiểm tra cho cô ấy!"
"Địa chỉ?" Lục Ly siết chặt điện thoại, cứng rắn nặn ra hai chữ, trong bụng đã thầm mắng cô gái ngu ngốc mấy trăm lần, không uống được nhiều như vậy cũng uống, muốn chết à!
Người đàn ông đọc địa chỉ, Lục Ly liền vẫy một chiếc taxi, chạy đến bệnh viện, chạy thẳng vào phòng cấp cứu, hắn nhìn thấy một người đàn ông có chút quen thuộc ngồi bên giường coi chừng Diệp Tiểu Yêu truyền nước biển, Diệp Tiểu Yêu lẳng lặng nằm đó, khuôn mặt nhỏ nhắn đều trắng bệch như màu chăn gối vậy.
"Lục tiên sinh!" Người đàn ông đó nhìn thấy hắn liền đứng dậy kêu lên.
Lục Ly có chút kỳ quái: "Anh biết tôi sao?"
Người đàn ông nở nụ cười: "Tôi là Cố An Dịch, ngày đó ở nhà hàng chúng ta ngồi cùng bàn ăn, thím ba của tôi và dì nhỏ của cậu là bạn tốt!"
Khi anh ta nhắc tới, Lục Ly mới nghĩ ra, người này