Thông tin truyện Đừng Hỏi

Đừng Hỏi

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Ngược, Cổ Đại

Lượt xem:

20

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 10/10 từ 13545 lượt

REVIEW TRUYỆN ĐỪNG HỎI

Tác giả: Sói Xám Mọc Cánh

Thể loại: Đoản văn, cổ đại, ngược, SE

Độ dài: 8 chương

Tình trạng: Hoàn

*************

"Những chuyện trên đời này, có rất nhiều chuyện không cần phải hỏi, cũng có chuyện không thể hỏi, còn có những chuyện... chẳng thà đừng hỏi..."

*************

Vận mệnh của con người, có đôi khi chỉ bắt nguồn từ một lần tình cờ gặp gỡ, để rồi sau đó, là cả một đời dây dưa không dứt…

Người đời đều biết, nàng là một hoàng hậu thất sủng, bị hoàng đế ghẻ lạnh, thái hậu chán ghét. Người đời còn nói, hoàng hậu thất đức, bị hoàng đế phế bỏ, lưu đày gia tộc... Nhưng chẳng ai biết, vị hoàng hậu kia, đằng sau miệng lưỡi của người đời, cũng chỉ là một nữ tử bình thường, tâm lặng như nước, luôn mong ước về một cuộc sống an yên bên người mình yêu. Nhưng, vận mệnh một khi đã bắt đầu, chỉ có thể bước tiếp, không thể quay đầu…

Hoàng hậu vốn là con gái của đệ nhất thừa tướng tam triều. Trong thời thế luôn mang đầy những toan tính đoạt vị, nàng an nhiên sống trong sự bảo vệ của cha mẹ, nuôi một ước mơ về cuộc sống bình dị với người yêu như bao nữ tử khác. Nhưng, trong một lần tình cờ, nàng bắt gặp cửu hoàng tử đương triều, có lẽ ngay từ thời khắc ấy, mọi thứ đã không còn đơn thuần là ước muốn của tiểu thư Thượng Quan gia nữa…

*************

"Lúc đó, hắn bị vu là lòng dạ bất trung, tiên đế trong cơn bệnh nặng liền quở trách hắn nghiêm khắc, cả triều đều rỉ tai nhau Cửu hoàng tử điện hạ sắp bị bắt lại. Hắn đêm hôm khuya khoắt thay thường phục đến thăm đại thần, Thượng Quan Phong ngay cả cửa cũng không thèm mở cho hắn vào.

Đêm đó đúng thất tịch, nàng ở hậu viện bày bát nước và kim châm, nửa đêm lén lút ra ngoài kiểm tra, kim còn chưa nổi lên, một gã Cửu hoàng tử đã từ trên trời rơi xuống. 

Đời người nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ....."

*************

Cửu vương gia đăng cơ, Thượng Quan tiểu thư được sắc phong hoàng hậu. Nhưng mọi thứ đều có cái giá riêng của nó, là vua một nước tất nhiên sẽ không giống với khi còn là Cửu Vương gia. Hậu cung trăm ngàn mỹ nhân, Hoàng đế đâu thể dành riêng tình cảm cho mỗi mình nàng. Tranh quyền đoạt sủng, nay nàng đã có thể tận mắt nhìn thấy. Tình nghĩa phu thê cũng ngày càng lạnh nhạt, nàng dần dần thu mình vào vỏ bọc riêng, trở thành một hoàng hậu lãnh đạm, hững hờ. Nhưng sâu thẳm trong tâm can, nàng vẫn luôn nhớ về hình bóng của một Cửu hoàng tử lúc sa cơ thất thế, nhớ về những cử chỉ, ánh mắt diụ dàng của chàng…

Cho đến một ngày, vì cứu một nha hoàn, nàng bị phạt “đóng cửa ngẫm tội ba tháng”. Có lẽ, ba tháng ấy chính là ba tháng hạnh phúc nhất cuộc đời nàng. Hoàng đế với những mưu toan nay trở lại thành Cửu vương gia ngày nào, hằng đêm cõng nàng vượt tường chỉ để cùng nàng đi ăn mứt quả, cùng nàng trao từng cử chỉ, sự ái ân như những đôi phu thê ngoài kia… Và, nàng đã mang thai. Cái thai ấy là niềm vui nhưng đồng thời cũng mở ra một chuỗi ngày dài đầy nỗi đau cho nàng. Hoàng đế lấy điều đó làm cớ, phế truất hoàng hậu, lưu đày cả Thượng Quan gia. Trước khi xuất cung, nàng mong ngóng được nhìn thấy người “phu quân” của mình lần cuối, nhưng không toại... Mọi chuyện lần lượt trôi đi, nhẹ tênh hệt như một cơn mơ…

Về phần vị hoàng đế, chàng thật ra rất yêu thương hoàng hậu, nếu không yêu, làm sao có thể đau lòng vì nàng. Nếu không yêu, làm sao có những cử chỉ âm thầm vuốt ve vào những lúc nàng còn đang say ngủ… Thật ra, tình yêu của bậc đế vương, che dấu mới là cách tốt nhất. Người đời có câu “gần vua như gần hổ”, chính vì lẽ đó lạnh nhạt với người mình yêu mới chính là cách bảo vệ tốt nhất mà chàng có thể làm cho nàng…

Đừng hỏi…

     …đừng đào sâu quá khứ, đừng khơi dậy nỗi đau..

------------

Sói Xám Mọc Cánh là tác giả được biết đến qua hàng loạt những bộ truyện mang đầy vẻ ngọt ngào, không “nhuốm” chút bi thương như: Nở rộ, Tâm can, Nghe nói nhân duyên do trời định,...  Ở “Đừng hỏi”, tuy từng câu từng chữ vẫn mang một vẻ bình thản nhưng tình tiết lại khiến cho người đọc phải thổn thức, đau lòng. Nếu bạn là một người “mềm yếu”, không thích những câu chuyện mang vẻ đượm buồn thì có lẽ, đây không phải là tác phẩm dành cho bạn, bởi tôi tin, khi đọc xong “Đừng hỏi”, ít nhiều bạn cũng sẽ có cảm giác mất mát, đau lòng và day dứt cho các nhân vật trong câu chuyện.


Bình luận truyện