Thông tin truyện Đừng Khóc (Biệt Khóc)

Đừng Khóc (Biệt Khóc)

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Lượt xem:

1,000

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 18147 lượt

Đọc truyện Đừng Khóc (Biệt Khóc) Full.Văn Án :Đọc truyện Đừng Khóc (Biệt Khóc) Full.Văn Án :Tác giả: Khúc Tiểu Khúc

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, Song hướng yêu thầm, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Tiểu bạch, 1v1, Nữ chủ

Văn án:
1. Đường gia có hai cô con gái.

Người ngoài chỉ nghe nói qua đại tiểu thư Đường Lạc Thiển, lớn lên xinh đẹp, còn đính hôn cùng Lạc thiếu gia Lạc Trạm, được mọi người cực kỳ hâm mộ.

Ít ai biết Đường gia còn có một cô con gái bị mù, tên là Đường Nhiễm.

Quà sinh nhật năm 16 tuổi của Đường Nhiễm là một người máy phỏng sinh học.*

*robot mô phỏng lại hình dáng của sinh vật có trong tự nhiên

Ngày người máy được gửi đến, cả nhà đều ở sảnh trước cùng Đường Lạc Thiển chuẩn bị nghênh đón Lạc Trạm lần đầu đến nhà, còn Đường Nhiễm một mình ở trong phòng, sờ soạng đi tìm người máy của cô.

Lạc Trạm đứng ở trong bóng tối, sau một hồi mới mở miệng.

"Chào buổi tối, chủ nhân."

2. Lạc Trạm gia thế tốt, khuôn mặt hại người, đầu óc siêu đỉnh, là thiên tài AI vô số nữ sinh si mê, nhưng không ai có thể sánh bên anh ta.

Nguyên nhân chỉ có một: Lạc Trạm thích đôi mắt mỹ nhân.

Mà để có đôi mắt anh ta thích còn khó hơn lên trời.

Sau đó Lạc Trạm cùng anh trai đánh cược là phải đóng giả người máy phỏng sinh của cô gái mù Đường gia kia trong 2 tháng.

Nhưng anh không nghĩ tới, chính mình sẽ thua trên người một cô gái mù.

3. Sau một thời gian, có tin đồn nói rằng Lạc Trạm vì muốn hủy bỏ hôn ước cùng Đường Lạc Thiển, bị Lạc lão thái gia lấy gia pháp côn đánh thừa sống thiếu chết, lại không kêu một tiếng nào.

Mọi người đều đoán là vì ai.

Một tuần sau, Đường gia lần đầu tiên tổ chức sinh nhật cho Đường Nhiễm chúc mừng mắt cô hồi phục. Sau bữa tiệc cô uống nhiều quá, ôm cột đá nhỏ giọng kêu muốn gặp Lạc Trạm.

Người khác sau khi nghe được liền châm biếm: "Ngay cả Đường Lạc Thiển mà Lạc tiểu thiếu gia còn chướng mắt, huống chi cô chỉ là một đứa nửa mù, cho rằng chính mình muốn gặp liền có thể thấy?"

Nói còn chưa dứt lời, Lạc Trạm một thân chật vật từ bên ngoài chạy vào.

Lạc tiểu thiếu gia ngày thường khí phách hăng hái mà giờ hoảng đến mức trực tiếp quỳ trên mặt đất, chân tay luống cuống khẽ hôn đôi mắt run run của thiếu nữ.

"Đừng khóc."

"Gả cho anh được không, Nhiễm Nhiễm?"


Bình luận truyện