Cao tổng hẹn Lâm Táo lúc giờ cơm trưa.
Tận Lộ đặt trước một khách sạn nhỏ ở thành phố S.
Buổi sáng 10 giờ, chị em hai người bao lớn bao nhỏ rời khỏi nhà ga tàu điện.
Nếu lần này hợp tác thành công, phim cũng không quay luôn, 2 người có thể về nhà ăn tết, mấy đồ này của họ là toàn bộ gia sản, đi nơi nào liền mang đến nơi đó.
Đặt xe taxi, 2 người đồng thời nằm ngả người trên lưng ghế, nhẹ nhàng thở ra.
"Mệt mỏi quá!" Lâm Táo một bên lau mồ hôi một bên nói.
Tần Lộ trừng cô: "Đều tại em, luyến tiếc vứt đi mấy bộ đồ cũ, trừ bỏ có 2 cái hàng hiệu, mấy cái khác đều có mấy chục tệ một bộ, mua mới liền bỏ cũ, đừng nên giữ lại mà chiếm diện tích."
Lâm Táo ngoan ngoãn nghe mắng, qua tai này lại ra tai kia.
Xe taxi di chuyển nhanh trên đường.
Một đống tòa cao ốc chọc trời càng ngày càng nhiều.
Lâm Táo mở to đôi mắt, kia không phải cao ốc Hoàn Vũ lúc cô vừa đến đây chị họ liền mang cô tới hay sao?
Trước khi nhận thức Mạnh Hoài An, cao ốc Hoàn Vũ chính là tiêu chí để cô đánh giá cao ốc thành phố S, hiện tại....!
Bởi vì Mạnh Hoài An, Lâm Táo không chút nào muốn lại gần.
Tần Lộ chỉ mấy tòa nhà cao tầng bên cạnh Hoàn Vũ giải thích: "Hoành Anh điện ảnh ở chỗ kia, lại nói em khẩn trương cái gì, thật cho rằng hắn còn nhớ rõ em? Ba tháng, người ta khéo không chừng đã đổi mấy người nữ nhân rồi."
Lâm Táo nghĩ lại, cũng có lẽ như vậy thật.
Vì thế cô liền an tâm mà thưởng thức phong cảnh thành phố S bên đường.
Tới khách sạn, haii người tắm rửa thay quần áo rồi xuất phát, trước 15 phút đã tới nhà ăn.
Cao tổng ở một gian ghế lô.
Phía Cao tổng không tới một mình, bên cạnh còn có một vị nữ sĩ tóc ngắn, khí chất giỏi giang.
Không chờ Cao tổng giới thiệu, Tần Lộ liền kinh hỉ mà lôi kéo Lâm Táo đứng lên: "Trần tổng!"
Đối với Hoành Anh điện ảnh, Tần Lộ đã sớm tìm hiểu qua, liếc mắt một cái liền nhận ra bà chủ công ty Trần Hoành Anh.
Trần Hoành Anh cười cười, cùng 2 người bắt tay.
Hai bên ngồi xuống, Tần Lộ nhiệt tình nhưng không nịnh nọt cùng Trần Hoành Anh, Cao tổng nói chuyện phiếm, Lâm Táo tuy rằng biểu hiện cũng coi như hào phóng, nhưng rõ ràng rất chờ mong, mắt to trong chốc lát lại nhìn Trần Hoành Anh, trong chốc lát nhìn Cao tổng, lại hoang mang nhìn Tần Lộ.
Tần Lộ không thềm để ý, cô gái nhỏ chính là thiếu kiên nhẫn.
Trần Hoài Anh trong mắt Lâm Táo, tựa như một đại nhân vật đang dùng kẹo dụ hoặc tiểu hài tử đến nhà trẻ, đại nhân vật lôi kéo quan hệ với gia trưởng, hài tử mắt nhanh như chớp tìm tìm kẹo.
Trần Hoành Anh ý bảo Cao tổng: "Nói chuyện hạng mục đi."
Cao tổng gật đầu, đối Tần Lộ và Lâm Táo giải thích: "Là thế này, công ty chúng tôi chuẩn bị quay một bộ phim thanh xuân đô thị....!Trần tổng rất thưởng thức diễn suất của Lâm Táo trong phim "Thủy tiên", cho rằng Lâm Táo thích hợp với kịch bản này, không biết 2 người có hứng thú hay không?"
Lại là nữ chính?
Lâm Táo ngoài mặt rụt rè, trong lòng lại vui như nở hoa, tác phẩm cùng một công ty, thù lao đóng phim của cô chắc sẽ không ít hơn so với "Thủy tiên""
Tần Lộ lại không hề rụt rè, nói cảm ơn với 2 người đối diện: "Cảm ơn Trần tổng, Cao tổng đã thưởng thức Lâm Táo, Lâm Táo nhất định sẽ diễn thật tốt."
Một bên là công ty điện ảnh tuy danh khí không cao nhưng có thể nuôi sống nhân viên, một bên là đóng vai quần chúng, đối với việc người ta chủ động đưa ra cành ôliu, Tần Lộ cảm thấy dùng hành động đáp lại sẽ tốt hơn nhiều so với chỉ nói lời suông.
Lâm Táo cũng đứng lên cúi đầu cảm ơn.
Cao tổng rất vừa lòng, xua tay kêu 2 chị em mau ngồi trở lại, hắn nhìn bà chủ bên cạnh, cười nói: "Kỳ thật hôm nay Trần tổng tự mình đến đây, chủ yếu là muốn hợp tác với 2 người."
Lời vừa nói ra, Tần Lộ âm thầm nắm chặt tay.
Rốt cuộc cũng tới, thời điểm nhìn thấy Trần Hoành Anh, Tần Lộ liền biết bữa cơm này tuyệt đối không đơn giản.
Rượu ngon không sợ đường xa, những lời này ở giới giải trí không hoàn toàn đúng, đặc biệt là trên người nữ diễn viên.
Theo Tần Lộ quan sát, những tiểu hoa mấy năm liền nổi, tất cả đều vì bọn họ có tài nguyên lớn, nếu một cái tài nguyên mà không nổi, thì chắc chắn nhiều thêm mấy cái sẽ nổi, mà những cái đó, hoặc là đến từ ba mẹ của họ, hoặc là đến từ công ty quản lý.
Muốn em họ tìm một công ty quản lý, hai tháng nay Tần Lộ cũng đang lo lắng vấn đề này.
Chính là nhiều công ty quản lý, công ty điện ảnh như vậy, cô nên chọn công ty nào? Công ty lớn thì trong tay đã nắm rất nhiều người mới, mỗi người không xinh đẹp thì cũng có bằng cấp diễn suất, em họ mà đi vào khả năng cạnh tranh không cao.
Công ty nhỏ, thì bằng vào vẻ ngoài của em họ cùng mấy lần đóng phim cũng có thể trổ hết tài năng, nhưng...!
Tần Lộ lo lắng em họ bị người ta khi dễ, bởi vì hợp đồng trói buộc mà mặc người ta xâu xé.
Kết quả ngay lúc Tần Lộ đang lo lắng, Trần tổng của Hoành Anh như cơn mưa xuất hiện.
Trần Hoành Anh hy vọng Lâm Táo ký hợp đồng nghệ sĩ với công ty họ, kỳ hạn 5 năm.
Trần Hoành Anh trực tiếp gặp mặt 2 chị em để tỏ rõ thành ý của mình, chỉ cần trong 5 năm này Lâm Táo tích cực phối hợp, không tạo ra gièm pha gì, công ty đều sẽ đem Lâm Táo trở thành nghệ sĩ hàng đầu để bồi dưỡng, vì Lâm Táo công ty cũng có thể cung cấp tối đa tài nguyên.
Hợp đồng viết cũng không có kĩ càng như vây, nhưng ý tứ muốn đưa Lâm Táo về dưới trướng của Trần tổng là phi thường rõ ràng.
"2 người xem kĩ hợp đồng, ba ngày sau lại cho tôi đáp an"
Cao tổng đem hợp đông đưa cho Tần Lộ, cười nói.
Tần Lộ nhận hợp đồng, hào phóng trầm ổn: "Được!"
Cùng Trần Hoành Anh từ biệt, Tần Lộ mang Lâm Táo đến bờ sông cách đó không xa.
Nước sông mênh mông, vài cây cầu vắt ngang dòng, nơi xa cũng không nhìn thấy biển rộng.
Tần Lộ dựa vào vòng bảo hộ, nhìn nhìn, đột nhiên hét lên.
Lâm Táo hoảng sợ, thấy xung quanh mọi người đang nhìn lại đây, cô xấu hổ lôi kéo ông tay áo Tần Lộ.
Tần Lộ buông tay, quay đầu nhìn Lâm Táo, người thì đang cười trên mặt lại mang theo nước mắt.
Lâm Táo ngây ngẩn cả người.
Tần Lộ không thể khống chế được.
Em họ là học tra, cô cũng vậy, năm đó cô tốt nghiệp cao trung đến trường nghề cũng thi không đậu, cha mẹ hi vọng cô học lại, Tần Lộ không như em họ ngoan ngoãn tiếp tục ôn thi, mang theo khao khát làm diễn viên cô xúc động chạy đến phim trường, hy vọng mình có thể trở thành một đại minh tinh.
Khi đó Tần Lộ cũng là một cô gái thanh tú, đáng tiếc giới giải trí mĩ nhân đông đảo, cô chỉ dựa vào nhan sắc căn bản là không có cơ hội.
Trừ bỏ chính bản thân Tần Lộ, ai cũng không biết mấy năm nay cô trôi qua như thế nào.
Ngay thời điểm Tần Lộ muốn từ bỏ giới giải trí, em họ của cô ngang trời xuất hiện, một lần nữa làm dấy lên hi vọng cho cô.
Tần Lộ cố gắng nỗ lực như vậy chính là muốn nói với mọi người là mình không đi nhầm đường.
Chỉ cần em họ trở thành siêu