Editor + Beta: Basic Needs
Đối với Trì Triệt, việc anh bị lệch múi giờ đã trở thành chuyện như cơm bữa. Sáng nay, sau khi rửa mặt xong xuôi, trong lúc chờ điện thoại của Thẩm Ngư thì anh cầm một cái ly xuống lầu để pha cà phê. Lúc này bà Dư Hủy đã trở về nhà sau khi đi tập thể dục với hàng xóm. Bà vừa uống nước vừa chuẩn bị thực đơn cho bữa trưa nay ở trong bếp nên khi thấy Trì Triệt đi xuống, bà bèn lấy loại cà phê mà anh hay uống ra.
Trì Triệt tiến lên, một tay anh choàng qua vai bà rồi hôn lên tóc bà.
Bà làm khẩu hình miệng hỏi anh: “Bạn gái?”
Trì Triệt gật gật đầu rồi tiếp tục tươi cười nói chuyện với người bên kia. Bà ấy thấy bộ dáng tủm tỉm cười của anh thì lắc đầu cười rồi không quan tâm tới anh nữa. Sau khi cúp điện thoại, anh mới nói: “Chào buổi sáng phu nhân Dư, hôm nay bà cảm thấy như thế nào?”
Dư Hủy vỗ lên tay anh: “Sáng sớm đã thấy con trai mình nên trong lòng cảm thấy rất tốt.” Rồi lại hỏi anh: “Sao lúc trước con còn nói là không trở về thế mà làm sao đã về rồi? Vậy mà cũng không chịu báo cho mẹ một tiếng.”
Anh không quay về kịp lại bỏ lỡ cơ hội được gặp Thẩm Ngư trước khi sang năm mới nên anh cũng ko nôn nóng quay về nước. Nghĩ đến việc cũng lâu rồi không về nhà thăm ba mẹ nên sau khi anh xử lý xong việc, nói lời tạm biệt với bọn Đường Xuyên và Tạ Lăng Diệp ở sân bay thì anh bay thẳng về nhà.
“Do con có việc cần xử lý ở trong nước.” Trì Triệt uống một ngụm cà phê.
“Công tác có vấn đề sao con? Trước giờ lại không nghe con nói, vậy thì văn phòng có bị ảnh hưởng gì không? Nếu có việc gì thì cứ nói cho mẹ biết.” – bà lo lắng nói.
Trì Triệt cười nói: “Mẹ à, con cũng đâu phải là con nít đâu.”
“Dù cho con có 40 tuổi hay chờ đến khi con có con rồi thì con vẫn là con của mẹ.”
“Không phải việc liên quan đến công việc đâu, mẹ yên tâm đi.” Trì Triệt bất đắc dĩ cười, anh nghe ra sự ám chỉ uyển chuyển của bà. Anh rất cảm ơn bà khi không có quá thúc giục anh về chuyện lập gia đình nên có thể hiểu được trong lòng bà đang cảm thấy như thế nào; song, chuyện này không phải một mình anh là có thể quyết định được.
Sau khi anh với Thẩm Ngư ở bên nhau, lần đầu tiên trong đời anh muốn thông báo cho toàn thế giới biết nhưng vì không rõ thái độ của Thẩm Ngư nên anh cũng không có biểu hiện ra. Đến khi anh muốn tìm cơ hội nói cho mẹ biết thì mới hay tin Đường Xuyên đã lén đi tố cáo trước.
Bà Dư Hủy rất vui mừng. Trước đây trong lòng bà rất sốt ruột bởi vì con trai đã qua 30, sinh hoạt hằng ngày của anh cũng không có gì khác người, điều kiện thì xuất sắc lại không thiếu người theo đuổi nhưng suy nghĩ của anh lại bỏ vào trong công việc, không chú ý đến việc tìm đối tượng kết hôn. Song, bà cũng không vì thế mà hối thúc chuyện tình cảm của anh. Sau khi đã biết được tin tức thì bà nhẫn nại chờ đến buổi tối theo thời gian trong nước mới gọi điện sang, điều này khiến cho Trì Triệt phải thành thành thật thật khai ra tiến triển của hai người. Từ lời nói lộ ra của anh, bà cảm thấy vui mừng trước ý tưởng đi về nhà người ta của anh. Bà rất muốn nhìn thấy cô gái này nhưng vì Trì Triệt sợ việc này sẽ dọa Thẩm Ngư nên bà chỉ có thể nhẫn nại thôi.
“Đáng lẽ con muốn tiễn cô ấy về nhà nhưng phía tòa án lại kết án trễ làm cho con về không kịp.” Trì Triệt cười cười.
Bà ấy nghe xong thì thẳng thắng mắng anh ngu ngốc: “Căn cứ vào lời nói của con, mẹ đoán là người ta thật ra đâu có từ chối con đâu, cô