Editor + Beta: Basic Needs
Cô ngồi lên xe rồi cài dây an toàn: “Anh ở chỗ này làm việc sao?”
Câu ‘Thật trùng hợp’ đã xuất hiện quá nhiều lần làm cho cô nói xong cũng mệt mỏi.
“Có người ở gần đây ủy thác tôi làm một số việc.” Trì Triệt thuận miệng nói, tay anh nhẹ nhàng đánh vô lăng chỉnh hướng xe: “Cô làm việc ở Tân Nặc hả?”
“Đúng vậy.”
Trì Triệt gật đầu: “Cô thích ăn cái gì?”
“Tôi lại tưởng lúc anh mời tôi là đã biết ăn món gì rồi chứ.” Cô cười nói.
Trì Triệt cũng cười rộ lên: “Chỉ là trước tiên phải hỏi xem cô có đặc biệt thích ăn món gì hay không; nếu có thì không cần tới chỗ tôi dự định đi cũng được.”
Thẩm Ngư quay đầu nhìn anh, cô có điểm tò mò: “Anh đối với mọi người đều như thế này sao?”
Trì Triệt nghĩ: “Cũng không phải, phải xem tâm tình đã.”
“Xem ra tâm tình anh hiện giờ cũng không tệ lắm.”
“Quả thật không tồi.”
Thẩm Ngư không có hỏi lý do vì sao cũng không hỏi anh muốn chở cô đi chỗ nào. Sau khi xuống xe cô mới phát hiện vậy mà anh đã đưa cô đến một nhà hàng bán đồ chay, tên nơi này cũng thật dễ nhớ, chỉ có hai chữ ‘Đồ Chay’.
Mấy vị đồng nghiệp tốt của cô từng muốn đến đây thử xem vì nghe đánh giá rất tốt nhưng chưa có dịp mà giá tiền cũng không phải thấp.
“Đồ chay sao?”
“Chỗ này thật sự không tồi,” Trì Triệt đi ở phía trước, anh quay sang người phục vụ báo số lượng người tới dùng bữa rồi xoay người chờ cô theo kịp: “Có thể không?”
Thẩm Ngư nhướng mày: “Nếu không được thì cũng đã tới nhưng mà quả thật là có thể.”
Cô vẫn muốn ghé thử một lần, không nghĩ tới vừa khéo như vậy.
“Tới nơi rồi mới hỏi tôi có thể hay không, anh có chút gian xảo rồi.” Thẩm Ngư cười: “Nếu như tôi nói không thích thì phải làm sao bây giờ?”
Trì Triệt trả lời mang theo thâm ý: “Sẽ không đâu.”
Thời điểm đồ ăn được bưng lên, Thẩm Ngư bị lời giới thiệu của người phục vụ làm cho kinh ngạc một chút.
Những nhà hàng bây giờ đều có xu hướng đặt tên món ăn sao cho thật hoa mỹ nhưng chỗ này lại giống như mấy quán cơm bình dân, tên món ăn thật đơn giản giống y hệt tên nhà hàng vậy; món có cà tím thì kêu cà tím, món có đậu hủ thì kêu đậu hủ mà món có rau xanh lại gọi là rau xanh.
Nơi đây cũng không phục vụ món ăn theo yêu cầu của thực khách mà là dựa vào tâm tình của đầu bếp cũng như nhiệt độ thời tiết mà quyết định.
Cô vừa nhìn từng món nhỏ được bưng lên vừa thích thú nghe giới thiệu. Ngược lại với tên gọi đơn giản, những món ăn này đều được trình bày tinh tế cùng hương vị tuyệt vời đã làm cô ấn tượng sâu sắc.
Mới đầu lúc đứng ở dưới công ty còn chưa cảm thấy đói vậy mà