Trả lời tin nhắn của Lâm Gia Kiệt xong, cô bỏ chiếc điện thoại xuống, bà Mỹ mẹ cô mới bắt đầu nói:
"Chiều nay, hai ba con về trước đi nhé, mẹ ở lại chăm sóc bà".
"Được ạ".
Mẹ cô muốn vậy vì dù trong nhà đã có thêm cậu mợ, nhưng nhiều người chăm sóc vẫn hơn.
"Ba, mẹ trưa nay cho con đi ra ngoài chút nhé?"
"Con định đi đâu vậy?" ông Diệp Văn hỏi.
"À con định đi dạo gần đây thôi ạ, ba mẹ đừng lo".
"Được rồi, nhớ về sớm để còn chuẩn bị về nhà đấy nhé".
_______
Trưa đến, khi mọi người trong nhà đã đi nghỉ ngơi chỉ còn mình cô là vẫn mãi ở trong phòng lo thay đồ, sửa soạn cho buổi "hẹn hò" đầu tiên.
Rất may là hôm qua cô có mang theo chiếc áo hoodie from rộng tay dài màu nâu kem, cùng cái quần suông ống rộng màu trắng, mặc cùng rất ư là hợp luôn.
Chải chuốt lại tóc tai, vừa xong thì cô nhận được tin nhắn của Lâm Gia Kiệt, anh bảo là đang ở ngoài cổng chờ cô, biết vậy cô cũng vội vàng nhét chiếc ví nhỏ vào túi quần, cầm chiếc điện thoại trên tay, mở cửa chạy ra.
Cũng do hôm qua cô mang có mỗi chiếc balo đến, nên bây giờ không có túi xách mang theo, đành cầm tay vậy.
Diệp Ngọc Y vội ra mở cổng, đúng thật Lâm Gia Kiệt đã đứng sẵn ở đó, xoay mặt ra ngoài, hai tay đưa vào túi quần.
Nhìn thấy anh cô chợt đơ người vài giây, chỉ là áo sơ mi kết hợp với quần tây đen thôi sao cũng đẹp ngời ngời đến vậy chứ.
Cảm nhận được sự xuất hiện của cô, anh nhanh chóng quay người lại, nhìn cách cô ăn mặc hôm nay thật sự rất hợp gu của anh, vừa chững chạc, vừa đáng yêu.
Lâm Gia Kiệt đứng ngơ người, ánh mắt dồn hết vào cô, không mở miệng nói lời nào.
"Chúng ta! sẽ đi đâu vậy?"
Nhờ câu hỏi của cô anh mới hoàn hồn lại.
"À, chúng ta sẽ ăn, uống trà sữa, xem phim! em muốn đi đâu, anh dẫn em đi".
Ôi trời, bộ anh định đi luôn không về hay sao vậy? Trong lòng cô