"Chuyện này con phải thật lòng trả lời cho ba biết!"
"Vâng, ba nói đi.."
Diệp Ngọc Y hoàn toàn không biết chuyện mà ông Diệp muốn hỏi cô là chuyện gì, nhưng cũng không có ý định từ chối, cô nghĩ ba cũng chỉ hỏi cô về công việc, đơn giản thế thôi.
"Con...có yêu cậu Đỗ Nam đó hay không?"
"Ba...!"
"Con cứ thật lòng nói ra, ba mẹ sẽ lắng nghe con"
Bà Diệp nắm lấy tay cô, cùng là phụ nữ, bà hiểu tâm trạng cô bây giờ.
Ngọc Y do bà đứt ruột sinh ra, bà yêu thương cô hơn ai hết, chưa từng ép cô phải khó xử chuyện gì, huống chi là những vấn đề về cặp đôi thế này.
Sau câu nói tràn ngập sự thấu hiểu đó, Diệp Ngọc Y im lặng hồi lâu, nội tâm và trái tim cô chắc nịt rằng cô không có chút tình cảm nam nữ nào đối với Đỗ Nam.
Dù biết bao năm qua, trong những lúc cô cảm thấy mệt mỏi, khó khăn nhất, anh ta là người luôn luôn bên cạnh cô, tặng cô một niềm tin vững chắc nhất, luôn an ủi và động viên cô.
Có lúc cô từng nghĩ mình sẽ đáp lại đoạn tình cảm quý hoá đó, nhưng rồi lý trí vẫn không thắng được trái tim, bao lần Đỗ Nam ngỏ lời muốn ở bên cạnh cô, trở thành bờ vai vững chắc nhất cho cô tựa vào.
Chính bản thân Ngọc Y cũng thật sự cảm nhận được là anh ta thật lòng thật dạ yêu thương cô, nhưng phải làm sao hơn, cuối cùng cô chỉ thật tâm xem anh là một người bạn thân thiết, đặc biệt mà thôi.
Nhiều lần Đỗ Nam thất vọng, hỏi cô vì sao không chấp nhận anh, cô chỉ thuận miệng nói không muốn vì tình yêu mà đánh mất đi tình bạn đẹp đẽ, đơn thuần đó.
Nhưng sự thật là trái tim cô vẫn không thể nào quên đi được người con trai năm nào.
"Con biết...con biết là ba mẹ cũng nhìn thấy và cảm nhận được là anh ấy thật lòng yêu con, con cũng biết điều đó, nhưng mà...!thật sự giữa con và anh ấy mãi mãi không có kết quả đâu..."
Từng câu từng chữ mà Ngọc Y thốt ra là từ tận đáy lòng, khiến