"Chán sống sao hả!?"
Lâm Gia Kiệt mắt nhắm mắt mở gầm lên, thường ngày đố bố đứa nào dám hét lúc anh còn ngủ như thế cả, thành ra hôm nay đang nằm cạnh vợ mà anh tưởng còn ở một mình như lúc trước.
"Anh vừa nói gì đó? Lâm Gia Kiệt, hôm nay anh phải kết thúc cuộc đời của mình rồi!"
Vừa nói cô vừa vung tay đứng xổm dậy, hai tay cầm theo hai chiếc gối bông xinh xắn đáng yêu thay cho lưỡi đao chưa kịp tậu về đứng hiên ngang khiến anh phải ngước mặt lên trong sự ngỡ ngàng.
"Y Y à, khoan đã...có chuyện gì chúng ta cùng nhau từ từ giải quyết, chỉ...chỉ là anh..a!!!"
Những lời trăn trối cuối cùng chưa kịp thốt lên trọn vẹn thì gương mặt phờ phạc ấy đã được hưởng trọn một cú đạp bay khỏi giường trong vòng nửa nốt nhạc.
Diệp Ngọc Y cầm gối lên chỉ muốn che đi vòng 1 đang bị thả rông ngoài ý muốn của mình, vậy thôi.
"Ai cho anh tháo nó ra hả!!?"
Cô cất tiếng tra khảo anh, cũng nhờ vậy mà anh mới ngộ ra vấn đề nhức nhối hiện giờ là gì.
"Thì ra là vì chuyện đó sao?"_Lâm Gia Kiệt lấy lại sự tỉnh táo, bình tĩnh ngồi bệch dưới nền trong tư thế không khác gì mấy huynh đệ đang máu ở sòng bài.
"Anh còn hỏi?"
"Nó là của anh, em cứ trói buộc nó như thế thì nó sẽ không phát triển thêm đâu..!"
"Phát triển cái đầu của anh này"_Diệp Ngọc Y phóng thẳng xuống giường, nhào lên người anh đánh tới tấp.
Lâm Gia Kiệt vẫn giữ mình ở thế bị động để cô đánh, thậm chí nằm sải ra cho cô ngồi lên người mình.
Cũng giống như anh thanh niên năm nào nằm chờ sung rụng.
Đợi cả một lúc sau, lúc cô đã ngừng hoạt động cơ tay, anh mới ranh ma ngẩn đầu lên hỏi.
"Em đánh xong rồi phải không?"
Diệp Ngọc Y nghe vậy cũng bàng hoàng không kém, bị tẩm cho bầm dập như thế mà tâm trạng anh vẫn cứ nhởn nhơ.
Cô còn chưa tin vào mắt mình thì đã bị anh lật ngược lại đè xuống, hai tay trên chế ngự hai tay dưới.
"Vậy thì tới anh nhé!"
Lâm Gia Kiệt dứt câu liền áp lên môi cô nụ hôn không thể nào chống cự, hai hơi thở ấm nóng dần hoà nhập vào nhau.
"..ưm!"
Cô cố dùng hết sức bình sinh của mình rời khỏi sự khống chế của anh nhưng kết quả là vẫn như không.
Những tưởng chỉ là một cái hôn môi bình thường nhưng hành động của Lâm Gia Kiệt sau đó phải khiến cô kinh ngạc hơn bao giờ hết.
Bàn tay anh lần mò xuống dưới vén chiếc váy của cô lên, kéo đến tận đùi trong, xém chút nữa lộ ra cả chiếc quần nhỏ.
"Ưm....n..nè!"
Diệp Ngọc Y tưởng anh chỉ nhất thời vượt quá giới hạn nên mới cắn nhẹ vào môi anh một cái để anh tỉnh táo lại nhưng nào ngờ anh lại nhờ cơ hội này mà xâm chiếm vào sâu bên trong khoang miệng của cô mà tìm tòi.
Chiếc váy dần đã không thể hiện hữu trên cơ thể này nữa, nó bị anh một lực xé toạc đi, vì vòng 1 của cô từ trước đã chẳng còn sự bảo hộ nào nên khi chiếc váy bị xé ra, mọi thứ ngay lập tức bày biện trước mắt anh.
Lâm Gia Kiệt cuối đầu xuống l*ếm láp quanh n*m v* nhỏ, khiến nó dựng đứng cả lên, như thể có một nguồn điện nào đó truyền vào người cô, lúc anh làm như vậy cả có thể cô bỗng rung rẩy đến lạ thường, từng lớp da thịt như bị tiếp xúc quá độ với lửa.
"Ư...ưm...!"
Lâm Gia Kiệt dùng hành động của mình đánh thức sự kí.ch thích trong người của Diệp Ngọc Y dậy, dòng máu nóng trong người anh càng lúc càng sôi sục, đã vậy còn nghe được nhợt nhạt một tiếng rên e thẹn của cô đã làm cho thằng quỷ nhỏ ở dưới như muốn "đạp cửa" phóng thích ra ngoài.
"Y Y...em khiến anh chết mê chết mệt..."
Chất giọng Lâm Gia Kiệt khàn đục đi vì dụ.c vọng lấn át, anh gấp gáp cởi hết y phục trên người mình ra, ánh mắt vẫn dõi theo từng biểu hiện của cô lúc này.
Quần quật với màn dạo đầu tầm một lúc lâu, cũng đã