…Không biết vì lý do gì mà toàn bộ tám mươi tám tầng của Bạc thị đều bị không khí u ám bao trùm.
Nhân viên công ty đều căng thẳng lo lắng chờ đợi.
Càng lên tầng cao, áp suất càng thấp khiến người khác cảm thấy rất khó chịu.
Du Tùng ôm rất nhiều thứ đi lên.
Socola, khoai tây chiên, cổ vịt, đậu hủ khô, bò khô, mực xé, cam tươi…Các nhân viên nữ ngại ngùng, cô này đầy cô kia lại gần Du Tùng,Tuy rằng Du Tùng lúc nào cũng mang vẻ mặt nghiêm nghị cứng nhắc, nhưng thực ra trong lòng cũng phơi phới lắm.
Đây có nghĩa là muốn đi lên tỏ tình với cậu ta sao?Hóa ra cậu ta cũng có sức quyến rũ như vậy!Khu vực tiếp khách trên sân thượng.
Nơi này là nơi tốt nhất để tỏ tình!Nhưng mà, nhìn ba người phụ nữ trước mặt.
Du Tùng bất lực, có cần phải nhiều người một lúc như vậy không?
Mấy cô gái nhỏ bây giờ trong biết trong đầu nghĩ cái gì nữa?“Trợ lý Du.
.
”Tới rồi!Du Tùng bất giác đứng thẳng lưng.
Cô gái mặt đỏ bừng, đứng vặn vẹo hồi lâu.
“Nói chuyện!”“Nói đi, nói đi tiểu Tuệ!”“Nhanh lên, đưa đồ ăn cho anh ấy!”Vài nhân viên nữ đứng bên cạnh thúc giục một cách lo lắng và mong đợi.
Cô gái tên Tiểu Tuệ đỏ mặt, cắn chặt môi rối rít một hồi cuối cùng mới nhét vào tay Du Tùng một chiếc túi ni lông đen.
Du Tùng nhanh chóng đưa tay ra giữ.
“Đây là cái gì?” Cậu ta nghi ngờ hỏi, nhưng trong tiềm thức vẫn cầm lấy.
Nhưng sau khi nhìn thấy tên của những thứ trước mặt, vẻ mặt Du Tùng lập tức đông cứng lại.
Gel bôi trơn?Durex?Và.
.
khí trì hoãn?Cái quái gì thế này?Du Tùng một hồi lâu vẫn không có phản ứng nào, cô gái nhỏ lại nói:
“Nhờ trợ lý Du, tôi chỉ vừa mới đến công ty, hy vọng sau này sẽ được anh chăm sóc…”Sao lại yêu cầu cậu ta giúp đỡ bằng mấy thứ này chứ?Cô gái nhỏ này không biết xấu hổ là gì à?Có phải tư tưởng thoáng quá không?“Ý…ý của cô là gì?” Du Tùng nuốt nước bọt, nhận ra mình không thể nói tiếp được.
Lúc này cô gái nhỏ mới ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn.
“Tôi đặc