Mặt Hứa Thanh Tri tái đen.Mấy người thích show tình tứ đều nổ tung hết đi!Nhưng vừa nghĩ tới cảnh vừa rồi, Hứa Thanh Tri vẫn thoải mái thở phào: "Hôm nay sảng khoái thật đấy, vừa nhớ tới tình cảnh thảm hại nhếch nhác của Thẩm Thiên Nhu và Lâm Phỉ Phỉ là tớ lại thấy vui!"Thẩm Phồn Tinh mỉm cười thản nhiên, không cho ý kiến.Lát sau, Hứa Thanh Tri lại nói thêm: "Nhưng hôm nay cậu khiến Thẩm Thiên Nhu chịu nhục lớn như vậy, sau này e là cô ta lại tìm cậu gây chuyện cho xem..."Thẩm Phồn Tinh hờ hững, "Cô ta có khi nào không tìm tớ gây chuyện à? Nhưng bây giờ tớ có sức lực, có tinh thần chơi đùa với cô ta.
Nên sớm giải quyết chuyện quá khứ rồi."Lúc trước cô vẫn tập trung vào Tô Thị, kết quả bị người ta nửa đường đăng cơ thành hoàng hậu.Tô Hằng, Thẩm Thiên Nhu, nhà họ Thẩm...
Mọi nỗ lực và đau khổ mà mẹ và cô phải gánh chịu lại đổi lấy hạnh phúc và sự tham lam của bọn họ.Không thể có chuyện tốt như vậy được."Xem ra chia tay Tô Hằng chính là chuyện vô cùng may mắn với cậu.
Tớ sẽ không bao giờ phải nhìn cô gái cả ngày xoay vòng vòng quanh Tô Thị kia nữa.
Nhìn xem, bây giờ chúng ta có thể cùng đi làm, cùng dạo phố, sau đó còn..."Hứa Thanh Tri còn chưa nói dứt câu thì đã thấy một người đàn ông mặc tây trang lịch lãm đi tới trước mặt hai người."Cô Thẩm, cô Hứa."Du Tùng lên tiếng chào hỏi.Thẩm Phồn Tinh ngạc nhiên, "Trợ lý Du, sao anh lại đến đây?"Du Tùng cười, "Ngài Bạc đến đón cô."Thẩm Phồn Tinh nghiêng đầu nhìn sang, đúng là thấy được chiếc xe màu đen quen thuộc đỗ cách đó không xa, người đàn ông trong xe có lẽ đã thấy cô, anh mở cửa xuống xe, bóng dáng thon dài cao ngất dần lộ ra trước mắt mọi người.
Bộ tây trang danh tiếng trên người anh thẳng thắn nghiêm chỉnh, không có lấy một nếp nhăn.
Ngũ quan sắc nét lạnh nhạt, chỉ đứng tại chỗ liền có thể thấy được khí thế mạnh mẽ hơn người.Nho nhã cao quí