Trở lại cửa hàng Zhizha, nơi phương Đông xa xa đã có ánh sáng mặt trời.Cô gái nhỏ cuộn thành một đoàn nằm ở phía sau quầy hàng, nước mắt nước mũi tèm lem.Cô gái nhỏ nghe được tiếng bước chân lập tức vội nhảy ra ngoài, mím môi cố nén không để bản thân khóc thành tiếng, nói: "Chú, tại sao bây giờ chú mới về? Một mình cháu ở nhà rất sợ hãi.""... ..."Tô Mục Nhiên trợn tròn mắt.Một mình cái quỷ ngươi, ngay cả té ngã rớt đầu ra ngoài ngươi cũng có thể lắp đầu lại, thế mà dám xông ra nói chuyện sợ hãi với ta?Tô Mục Nhiên khóa trái cửa hàng Zhizha, sau đó chuẩn bị đi lên tầng ngủ bù một giấc trước đã.Thế nhưng hắn mới đi tới đầu bậc thang lại đột nhiên dừng bước, nhìn về phía cô gái nhỏ hỏi: "Quên hỏi cháu, cháu tên là gì?""Vương Tư Tư."Tiểu nữ quỷ Vương Tư Tư cũng đi theo sau lưng Tô Mục Nhiên lên tầng.Thật ra cửa hàng Zhizha của Tô Mục Nhiên không nhỏ chút nào.Trên dưới hai tầng, mỗi tầng 110㎡.Tầng trên ngoại trừ một căn phòng chứa đồ lung tung và hai phòng ngủ còn có phòng vệ sinh, phòng bếp, đầy đủ cả.Năm đó ông cụ có thể coi là một người nổi tiếng trong thôn, có biệt hiệu "Trương bán tiên", cũng có chút tích súc, lại thêm mười năm trước giá nhà ở thành Linh Châu này rất thấp, vì thế khi mua căn nhà này, ông cụ có thể trả hết tiền ngay trong một lần.Trên thực tế, cho dù đến hiện tại, giá phòng ở thành Linh Châu cũng vẫn không cao.Đại khái chỉ hơn ba nghìn, bốn nghìn một ㎡.Sau khi ông cụ qua đời, gian phòng của ông cụ vẫn được để trống.Tô Mục Nhiên dứt khoát để Vương Tư Tư đến đó ở, về phần quỷ hồn có cần nghỉ ngơi ăn ngủ hay không, chuyện đó không có liên quan gì với hắn.Tắm rửa xong thì trời đã sáng trưng.Tô Mục Nhiên hút xong một điếu thuốc, ngồi trên giường suy ngẫm Thái Huyền Kinh.Một lát sau, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu thử tu luyện.Tầng thứ nhất của Thái Huyền Kinh là Dưỡng Khí.Muốn tu luyện pháp lực, bước đầu tiên phải cảm ứng được sự tồn tại của "khí"."Khí" này có thể lý giải là pháp lực, cũng có thể lý giải thành "thiên địa linh khí" .Trước đó Tô Mục Nhiên đã từng thử cảm ứng, nhưng căn bản là không thể cảm ứng được cái gì gọi là "khí" .Lúc này, hắn lại thử tu luyện lần thứ hai.Dường như không khí trong phòng hơi chuyển động, có một luồng lực lượng thần kỳ nhưng yếu ớt bắt đầu hội tụ xung quanh Tô Mục Nhiên, chui vào lỗ chân lông trên da thịt hắn tiến vào tứ chi bách hài.Loại cảm giác này rất huyền diệu khó giải thích, một loại cảm giác thư sướng kỳ lạ truyền khắp toàn thân, trong nháy mắt cảm giác mệt mỏi trên cơ thể bị quét sạch.Chỉ trong chớp mắt lại dường như đã trôi qua rất lâu.Tô Mục Nhiên mở mắt, không biết mặt trời đã lên cao từ lúc nào, ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng."Mình đã tu luyện lâu như vậy?"Tô Mục Nhiên thất kinh.Hắn nhìn thoáng qua di động, đã 10 giờ."Bốn giờ? Dường như chỉ trong nháy mắt, thế mà mình đã tu luyện được bốn giờ rồi sao?"Đã một ngày một đêm hắn không ngủ, thế nhưng cơ thể chẳng những không mệt mỏi, trái lại tinh thần còn vô cùng phấn chấn.Mở hệ thống ra.Tính danh: Tô Mục NhiênGiới tính: NamTuổi tác: 23Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ SơnCông pháp: Thái Huyền KinhPhù chú: Tam Động Pháp LụcTu vi: 92 điểm.Luyện Thể: 4.6 điểmĐiểm công đức: