Ô ô ô ô ô! ! !Nữ quỷ áo đỏ bị giật mình.Mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?Người này... không chỉ thoát khỏi sự khống chế của mình, còn không sợ bản thân mình? Trên người của hắn... vì sao dương khí trên người của hắn lại càng ngày càng nặng như vậy? Nặng tới mức khiến cô ấy khiếp sợ chột dạ?Nữ quỷ cố gắng vận chuyển lực lượng, lại quơ bàn tay nhỏ một chút."Keng!""Ngươi bị nữ quỷ áo đỏ công kích, điểm công đức +0. 5.""...""Vì sao lại xuất hiện số lẻ rồi?"Tô Mục Nhiên ngẩn người.Lần sửng sốt này khiến nhịp bước chân của hắn chậm đi rất nhiều.Mà nữ quỷ áo đỏ kia... thì lại xoay người chạy trốn.Nữ quỷ trôi lơ lửng giữa không trung, chạy nhanh như kẻ trộm, Tô Mục Nhiên vội vã đuổi theo, một hơi đuổi tới mái nhà... Trên mái nhà còn chưa được xây dựng hệ thống chống thấm nước, gồ ghề, mà nữ kia quỷ lại trôi lơ lửng tới vị trí sát bên rìa mái nhà, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Tô Mục Nhiên.Tô Mục Nhiên rất sợ nữ quỷ chạy mất, ném "Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm" mà hắn đang cầm trong tay qua một bên, hiên ngang lẫm liệt khuyên nhủ: "Yêu tinh... Phi phi, cô gái, cô ngàn vạn lần không nên nghĩ quẩn trong lòng.""Có chuyện gì thì cứ nói hết với anh, có lẽ anh đây có thể giúp cô một chút.""Nếu cô nhảy thật, cái gì cũng mất."Một người một quỷ đổi vai.Nếu có người lan truyền rằng Tô Mục Nhiên đã hù dọa một con quỷ... Liệu có ai tin tưởng không?Nữ quỷ thở hổn hển, thất khiếu chảy máu, máu nhỏ xuống tạo thành một hàng chữ trong không trung: Ngươi... không sợ ta?Lúc này Tô Mục Nhiên mới phát hiện, sau khi hắn có được pháp lực, thị lực của hắn trở nên rất mạnh mẽ, cho dù là đêm tối như bưng hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, ban nãy sờ soạng lên tầng, vội vàng đuổi theo nữ quỷ áo đỏ nên chưa chú ý tới điểm ấy."Sợ cái gì?""Không phải Phật đã nói rồi sao, chúng sinh bình đẳng, quỷ cũng là một sinh mệnh, có đúng không?""Mặt khác, em gái à, em dùng máu để viết chữ thì không nên viết dấu câu làm gì, tránh lãng phí, ngộ nhỡ không còn máu nữa làm sao chúng ta có thể giao lưu được?"Tô Mục Nhiên phát hiện...Dường như quỷ cũng không đáng sợ lắm?Đúng vậy.Còn rất đáng yêu đây... Ha ha ha."Ngươi là ai rốt cục ngươi muốn làm gì ta không muốn đối địch với ngươi!" ."...""Quên đi, ngươi vẫn nên dùng dấu câu thì hơn."Tô Mục Nhiên nhớ lại chính sự, mở miệng nói: "Nhận ủy thác của người khác nên phải hết lòng vì việc của người khác, em gái nhỏ, cô gái đã nhảy lầu xế chiều hôm nay là em giết đúng không?""Ta không giết người."Nữ quỷ áo đỏ đột nhiên thả người, nhảy xuống mái nhà."Không nên!""Điểm công đức của ta..."Tô Mục Nhiên đánh vào sau gáy, nhìn mặt đất rỗng tuếch mới kịp phản ứng lại, cô ấy là quỷ... Quỷ có thể ngã chết sao?Được rồi.Điểm này Tô Mục Nhiên cũng không rõ ràng lắm, dù sao nữ quỷ áo đỏ này cũng là con quỷ đầu tiên hắn... đụng phải?"Ôi... Đáng tiếc, mình còn đang định thương lượng với cô ấy một chút, để cô ấy công kích mình thêm bảy tám chục lần nữa."Tô Mục Nhiên thở dài một hơi, thất hồn lạc phách, nhặt "Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm" lên, chỉnh sửa đạo bào một chút lập tức đi ra khỏi công trường.Cách công trường chừng một trăm mét có một đường cái mờ tối.Công trường này ở vùng ngoại thành, trên đường cái căn bản không có xe cộ gì qua lại.Tô Mục Nhiên lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Trương Đại Niên.Điện thoại vang lên bảy tám hồi chuông rồi Trương Đại Niên mới nhận điện thoại, chắc hắn ta còn đang ở cục cảnh sát, cố gắng nhỏ giọng hết mức nói: "Tiểu Nhiên à, chuyện đã được giải quyết rồi sao?""Trương Đại Niên, ông thật không phúc hậu chút nào."Tô Mục Nhiên cười lạnh một tiếng, đối với Trương Đại Niên, hắn vẻn vẹn chỉ là có một chút ấn tượng mà thôi, cũng không thể tính là quá quen thuộc gì, mà sở dĩ hắn gọi một tiếng “chú” cũng chỉ vì lễ phép.Lúc này, Tô Mục Nhiên cũng không quan tâm được nhiều như vậy."Tài xế của ông lại càng không phúc hậu, biết rõ ở đây có thứ bẩn thỉu mà