Quá trình đi đến cửa nhà mà phải liên tục nhìn ngắm xung quanh làm cô có chút nhức đầu. Ngay khi đưa chìa khóa vào ổ để mở cửa, cô mới thấy như được giải thoát khỏi mới suy nghĩ hỗn loạn ban nãy. Do phải nhớ lại cảnh Phương Oanh chết như thế nào nên cô không khống chế được bản thân phải nghĩ tới vụ của Cao Diễm Hương. Thả người xuống giường, cô nhắm mắt cố gắng quên đi tất cả những ký ức buồn.
Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện một gương mặt đẹp nhất mình từng thấy. Đúng vậy, gương mặt đó là của Triệu Lục Vũ. Một người đàn ông lạ mà cô mới quen biết và đã nói yêu cô. Đào Hoa Quân cười trước sự may mắn kỳ lạ của mình, cô cũng không tin tưởng vào những gì hắn nói, vì vẻ ngoài hai người chênh lệch như thế thì lấy gì làm cân bằng nổi trong tình yêu.
- Có thể một thời gian sau khi mình lơ anh ta đi thì việc theo đuổi này sẽ biến mất như chưa từng có.
Cô nghiêng người, tay ôm chặt lấy gối ôm mà mỉm cười mà nhớ lại quãng thời gian vui vẻ khi yêu. Người bạn trai không quen biết mặt của cô là một người tốt, có điều tính kiểm soát quá cao nên cô sợ phải gặp trực tiếp. Nhớ lại câu nói cuối cùng mang tính chiếm hữu kia qua màn hình laptop, cô thở dài mà nhìn lên trần nhà.
- Em là của anh, mãi mãi là của anh.
Khi hai người chia tay, cô do quá tức giận nên không để ý tới lời đó của người bạn trai mình. Ít nhất thì cô bây giờ cũng không còn nói chuyện với anh nữa nên cũng chẳng cần lo việc bị bám đuôi tới tận nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu Lục Vũ sau khi đi khuất tầm nhìn cô thì đứng lại mà nở một nụ cười toan tính, hắn lấy điện thoại ra gọi cho lái xe đến đón mình. Trong lúc chờ đợi, hắn tự chụp một bức ảnh thật đẹp về mình rồi gửi nó cho cô qua ứng dụng nhắn tin. Chúc em ngủ ngon là những gì hắn nhắn khi gửi hình sang, cô ở phía kia nhận được tin liền gửi một cái icon dễ thương cảm ơn.
Đóng màn hình điện thoại lại rồi bỏ vào túi quần, hắn ở một túi quần khác lấy ra một chiếc điện thoại chỉ dùng để nghe gọi sau đó nhắn một tin nhắn khác.
- Xin chào, ta là tên sát nhân đã giết chết hai người bạn thân của cô đây. Không biết cô đã chuẩn bị tinh thần để làm theo những gì ta bảo chưa.
Hắn vừa cười một cách thích thú vừa nhắn. Kế hoạch thu phục cô mà hắn vạch ra đã chính thức bắt đầu rồi.
Tin nhắn của hắn gửi đến cô đã được người nhận xem. Cảm giác lúc đọc được những dòng ấy của Đào Hoa Quân như thế nào? Cô đã phải mất một lúc lâu sau mới có thể hoàn hồn lại được.
- Cái thứ này là thật đấy à?
Thứ đang hiển thị màn hình điện thoại kia làm cô lúng túng mà không biết phải trả lời ra sao. Đây có chắc là tên sát nhân đó không? Sao hắn lại liên lạc đến mình để làm gì? Vì không muốn để tên đáng sợ kia nổi cáu mà đe dọa giết mình, cô đành cầm điện thoại lên mà bắt đầu nhắn tin.
- Tại sao lại là tôi? Làm theo ông bảo? Ông muốn gì ở tôi chứ?
Dòng phản hồi của cô được chuyển tới điện thoại của hắn. Triệu Lục Vũ lúc này đã ngồi vào ghế sau của xe hơi và đang cực kỳ phấn khích với chuyện mình đang làm. Muốn gì à, câu hỏi này của em được đấy chứ.
- Nói thế nào nhỉ? Cô làm ta khó chịu nên ta muốn ngươi làm bất kỳ yêu cầu nào của ta. Thế nào?
Sau khi gửi đi, hắn lôi ra máy tính bảng từ trong cái túi da màu đen được để bên cạnh mình. Em ấy chắc hắn đang ở trong phòng ngủ, sau những chuyện vừa xảy ra nếu là hắn thì cũng chỉ muốn đi ngủ mà thôi. Mở một cái app từ trong số những icon hiển thị trên màn hình, hắn khởi động những cái máy quay thu nhỏ mà bản thân đã cho người bí mật gắn ở khắp căn hộ của cô.
Hình ảnh cô đang ngồi trên giường, tay cầm điện thoại chờ đợi tên tự xưng rằng bản thân là kẻ đã gây ra ba vụ án mạng gần đây làm hắn phải mỉm cười. Truyền hình trực tiếp cuộc sống hằng ngày của cô, Triệu Lục Vũ không nghĩ là bản thân lại hứng thú hơn cả xem mấy bài báo lá cải về vụ giết người mà mình gây ra nữa.
Bây giờ cô đã nhận được tin nhắn cực kỳ hống hách từ hắn, lại còn bảo cô làm cho hắn khó chịu, trong khi cô không nhớ là mình đã đắc tội với tên giết người điên cuồng kia lúc nào. Mặc dù rất sợ hãi, nhưng Đào Hoa Quân vẫn cố bình tĩnh tìm cách để vạch trần việc người đang nhắn tin này với mình có phải sát nhân siết cổ không.
- Sao tôi chắc chắn được rằng ông chính là thủ phạm gây ra ba vụ án mạng kia chứ? Có khi ông đang cố giả dạng tên kia để tống tiền tôi thì sao? Muốn tôi làm theo thì ông phải đưa