"Khụ khụ", Hoàng Chiến Dã dùng tay che dấu ho ra, sắc mặt một lúc một kém.
"Hình như Thái tử điện hạ không được khỏe?", Hoàng Bắc Nguyệt thấy vậy liền bước lên hỏi thăm.
"Chỉ là mạo cảm phong hàn thôi", Hoàng Chiến dã vẫn hết sức bình tĩnh với Hoàng Bắc Nguyệt trả lời.
"Thái tử trúng độc"
"Không phải! Chỉ là phong hàn.", Hoàng Chiến Dã lấy tay che miệng bản thân vẫn giấu giếm.
Hoàng Bắc Nguyệt liền tức giận dọa rằng sẽ với Hoàng Chiến Dã sẽ không còn là bằng hữu nữa. Hoàng Chiến Dã nghe vậy liền vội vã thừa nhận.
"Ta đi nghĩ biện pháp"
"Khoan đã", Hoàng Chiến Dã liền giơ tay ra khoảng không như muốn ngăn cản Hoàng Bắc Nguyệt.
Hoàng Bắc Nguyệt nghe vậy liền quay lại nhìn hắn.
"Thái tử không thể xem thường độc của Thôn Thiên Hồng Mãng được, nếu trúng độc phải giải độc càng nhanh càng tốt nếu không..."
Ngày hôm đó là Hoàng Chiến Dã dùng miệng hút chất độc trên chân của Hoàng Bắc Nguyệt, ít nhiều gì thì cũng sẽ bị trúng độc, độc của Thôn Thiên Hồng Mãng rất bá đạo và hầu như không có thuốc giải.
Càng nghĩ như vậy, Trong lòng Hoàng Bắc Nguyệt càng không yên tâm.
"Ta biết, phụ vương đã nhờ Tiêu Dao vương nghĩ biện pháp!"
Tiêu Dao vương là Luyện dược sư cao cấp, nhưng đan dược chỉ có thể áp chế độc tính mà không thể giải được. Muốn giải hoàn toàn chỉ có thể là trừng phạt chi hỏa chả lẽ bây giờ nàng phải cầu Linh Tôn. Lão ngoan đồng này quả nhiên đa mưu túc trí mà. Hoàng Bắc Nguyệt vừa nghĩ vừa tức.
Hoàng Chiến Dã trông thấy nàng bây giờ còn nhởn nhơ hỏi thăm hắn liền hỏi độc tính trong cơ thể nàng ra sao.
Hoàng Bắc Nguyệt liền kể lại mọi chuyện hôm đó cho hăn rồi hỏi hắn liệu Thương Hà viện trưởng nếu ra mặt cầu Linh Tôn thì có được không.
"Không có khả năng"
Mặc dù Linh Tôn là thủ hộ thần của Học Viện Linh Ương nhưng thực tế thì Linh Tôn không có chút liên quan đến Họa Viện. Linh Tôn dù ở tòa tháp thứ bảy bao nhiêu năm rồi nhưng ngay cả Thương Hà viện trưởng cũng chỉ mới gặp hắn có vài lần nên việc nhờ đến Viện trưởng là không có khả năng.
Không biết trong "Bách luyện kinh quyển" mà độc cô dược thánh đưa cho nàng hôm trước có lẽ có biện pháp.
"Đừng có mơ, Hoàng Bắc Nguyệt, trên đời này chỉ có trừng phạt chi hỏa mới có thể khắc chế được độc của Thôn Thiên Hồng Mãng, không còn biện pháp nào khác", Yểm ở trong Hắc Thủy Cấm Lao biết được suy nghĩ của nàng thì liền lên tiếng.
"Yểm! Ngươi muốn ta đi cầu Linh Tôn", Nghe Yểm nói vậy, Hoàng Bắc Nguyệt cáu kỉnh đáp lại.
"Nếu cô muốn cứu Thái tử Chiến Dã thì chỉ có biện pháp đó thôi"
Nếu như thật sự không còn biện pháp thì chỉ có thể cầu Linh Tôn. Cùng nhau xuất sinh nhập tử, kề vai chiến đấu, hắn tín nhiệm nàng và cũng từng giúp nàng cho dù có như thế nào cũng không thể để hắn chết vì nàng.
"Ta có quen biết vài vị Luyện dược sư, có lẽ họ sẽ có biện pháp, Thái tử phải bảo trọng thân thể" Hoàng Bắc Nguyệt hướng Hoàng Chiến dã vài câu an ủi.
"Đa tạ các hạ", Hoàng Chiến dã cũng gật đầu cảm ơn.
"Nếu thái tử coi ta là bạn thì không cần nói câu cảm ơn"
"Được! Hoàng Chiến Dã coi các hạ là bằng hữu cả đời"
"Bằng hữu cả đời"Hoàng Bắc Nguyệt giơ tay ra phía Hoàng Chiến Dã tươi cười nói.
Hoàng Chiến Dã cũng không câu nệ giơ tay nên, tay bắt tay nhau mỉm cười.
"Không tiếc cả mạng sống hi sinh vì bằng hữu"
"Chết cũng không hối tiếc"
....
Cả ha cùng ngồi xuống chiếc bàn đá được bày trong sân nói cười với nhau. Dường như rất hợp ý, Hoàng Chiến dã hôm nay cười rất nhiều.
Hoàng Bắc Nguyệt cứ tưởng Hoàng Chiến Dã trời sinh ít nói, lạnh lùng nhưng từ