Dưới sự kiên trì của mình, cuối cùng Đường Thiên dùng giá cả mười ức Linh Ngọc mỗi tháng để ký kết hiệp nghị môn khách dài một năm cùng Cốc Tiểu Tuyết.
Những thủ tục còn lại Đường Thiên giao cho Lý Hoành xử lý, cũng không cần bản thân hắn phải tự đi một chuyến.
Hắn cũng không muốn gặp lão già Trọng Dương vừa không có ý tốt lại còn vừa tham lam kia.
Sau khi giao dịch hoàn thành, khoản tiền lớn một trăm hai mươi ức tiến vào trong túi Đường Thiên, đồng thời hắn cũng thu được một ngàn hai trăm vạn điểm tiêu phí.
Vẫn là cục diện tốt cả hai cùng có lợi.
Đường Thiên vô cùng vui vẻ.
Cốc Tiểu Tuyết dường như cũng vui vẻ vô cùng.
Cũng đúng, hơn một trăm ức Linh Ngọc chắc hẳn đã đủ cho một tu luyện giả Nguyên Anh Kỳ thuận thuận lợi lợi tu luyện tới Độ Kiếp Kỳ.
Vui vẻ qua đi, Đường Thiên lại khôi phục cuộc sống trước kia.
Vào lúc ban đêm, hắn lập tức sử dụng một trăm vạn điểm tiêu phí đổi lấy thể chất cấp Bảy.
Tiên Hạc chi thể.
Cái thể chất này cũng không để cho Đường Thiên thu hoạch được bất kỳ bí thuật truyền thừa nào, nhưng lại để cho hắn nắm giữ một chút đặc tính riêng chuyên thuộc về Tiên Hạc.
Trong đó rõ ràng nhất là lực tương tác cùng tự nhiên càng mạnh hơn, tu luyện nước chảy thành sông, tiến một bước tăng lên tốc độ tu luyện của Đường Thiên.
Mấy ngày kế tiếp, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đã được củng cố triệt để, hiện đang vững bước hướng về phía Trúc Cơ trung kỳ mà tiến lên.
Lại qua vài ngày nữa, Vương Tử Ngọc tiến đến bái phỏng.
Đường Thiên nhiệt tình mời hắn vào nhà, hai người tán gẫu vài chuyện lý thú xảy ra trong tông môn gần đây.
Sau khi nhìn thấy hai tỷ muội Lam Ngọc cùng Lục Châu, Vương Tử Ngọc chậc chậc tán thưởng:"Phẩm vị của Đường huynh vẫn là ưu tú như vậy.
"Đường Thiên không có phủ nhận, cái nhìn của ngoại giới đối với hắn càng là lệch hướng sự thật thì tình cảnh của hắn sẽ lại càng an toàn hơn.
"Thì ra bên trong Tử Trúc Viện là như thế này!"Vương Tử Ngọc cảm thán nói:"Đường huynh, không thể không nói, ngươi nhặt được một món hời lớn.
""Vẻn vẹn chỉ cái giếng cổ Niệm Tuyền này thôi đã vượt quá số tiền ngươi dùng để thuê Tử Trúc Viện.
"Đường Thiên ngẩn nói:"Vậy sao trước kia lại không có ai thuê chỗ này?"Vương Tử Ngọc cười một tiếng rồi nói:"Tử Trúc Viện vừa mới mở ra không lâu, có rất ít người biết được tình huống cụ thể bên trong.
""Mà những người biết được kia thì lại không có hứng thú quá lớn, bọn họ đã nắm giữ nơi tốt hơn.
""Với lại ta đoán chừng rất nhiều người cũng không ngờ được là giếng cổ Niệm Tuyền đã trưởng thành đến trình độ như bây giờ.
"Đường Thiên vuốt càm:"Nghe cách nói của ngươi, có vẻ như ngươi hiểu rất rõ về Tử Trúc Viện?"Vương Tử Ngọc gật đầu nói:"Trước kia trong một lần tình cờ có nghe nói qua.
""Mảnh Tử Trúc Lâm này kỳ thực thuộc về một vị tên là Trúc Lâm Đạo Nhân, trúc tím bên ngoài kia là do tự hắn trồng xuống từng cây một.
""Tử Trúc Viện cũng là một tay hắn dựng lên, sau đó vẫn luôn ở ẩn tại đây.
"Đường Thiên hơi hơi nhíu mày:"Vậy bây giờ hắn đâu rồi?"Vương Tử Ngọc than nhẹ một tiếng:"Chết rồi.
""Hơn một trăm năm trước, hắn chết trong một trận phân tranh quyền lợi.
""Về sau, Thanh Nhạc Môn phong tồn nơi này lại, mãi cho đến trước đây không lâu mới bắt đầu mở ra lần nữa.
"Đường Thiên im lặng.
Thật không nghĩ tới, Tử Trúc Viện lại có được lịch sử như vậy.
Vị Trúc Lâm Đạo Nhân kia hẳn là một người không tranh quyền thế, từ cách bài trí trong Tử Trúc Viện có thể nhìn ra được, nơi đây có được khí tức hồng trần vô cùng dày đặc.
Rõ ràng là nơi dùng để an hưởng tuổi già.
Người như vậy mà lại bị chết trong một trận phân tranh quyền lợi.
Thật sự là đáng tiếc.
"Ngay cả những chuyện này ngươi cũng biết?"Đường Thiên có chút ngạc nhiên.
Qua hai lần tiếp xúc này, hắn phát hiện Vương Tử Ngọc thật giống như vạn sự thông, bất kể là đi tới đâu cũng có thể nói ra được chút tin tức tương quan.
"Ta có chút hứng thú đối với các loại chuyện cũ trước đây.
"Vương Tử Ngọc cười nói:"Tu luyện cũng là một loại sinh hoạt, tuy nhiên nhìn như siêu thoát, nhưng kỳ thực vẫn không thể rời bỏ được phạm trù sinh hoạt.
""Mỗi ngày chỉ biết vùi đầu khổ tu sẽ đánh mất đi niềm vui thú của sinh hoạt.
""Ngẫu nhiên ra ngoài đi một chút, quan sát thế giới xung quanh, đây cũng có thể xem là một loại tu hành đặc biệt.
"Đường Thiên khẽ giật mình, không nghĩ tới từ trong miệng Vương Tử Ngọc cũng có thể thốt ra được những lời giàu tính triết lý như thế.
Đương nhiên, mỗi người đều có cái nhìn khác nhau về việc tu luyện, có người thích náo nhiệt, cũng có người thích một mình khổ tu, cũng không nhất định nhất định phải phân ra là ai đúng ai sai.
Cứ lo làm tốt việc của mình là được.
"Đúng rồi, hai ngày nữa tông môn có chút việc náo nhiệt, Đường huynh có muốn đi ra ngoài xem thử không?"Vương Tử Ngọc hỏi.
Đường Thiên ngẩn nói:"Việc náo nhiệt gì?"Vương Tử Ngọc lắc đầu:"Ngươi thật đúng là không để ý đến chuyện bên ngoài, lần khảo hạch đệ tử Nội môn đầu tiên của năm nay sắp bắt đầu, nghe nói lần này sẽ khá kịch liệt, ngươi không biết sao?"Đường Thiên không khỏi ngạc nhiên.
Hắn còn thật không biết chuyện này.
Hàng năm Thanh Nhạc Môn sẽ tổ chức tổng cộng bốn lần khảo hạch đệ tử Nội môn.
Xuân hạ thu đông, mỗi kết thúc một quý sẽ tổ chức một lần.
Đây là một trong những việc náo nhiệt nhất của Thanh Nhạc Môn, mỗi khi đến loại thời điểm này đều sẽ có lượng lớn Trưởng lão cùng đệ tử tiến đến quan chiến, một là vì xem náo nhiệt, hai là vì muốn xem xem có đệ tử thiên tài nào đáng chú ý không.
Bọn