Bốn ngày sau đó.
Lần khảo hạch đệ tử Nội môn đầu tiên của năm nay bắt đầu với khí thế hừng hực.
Đây là một trận thịnh hội hiếm có, bất kể là đệ tử Nội môn, Hạch tâm hay là các loại đệ tử Danh dự, các Trưởng lão đều tụ tập đến.
Mọi người đều muốn nhìn xem lần này sẽ lại xuất hiện thế hệ thiên kiêu tài năng xuất chúng nào.
Sáng sớm, Tử Trúc Viện.
Trời vừa hừng sáng là Đường Thiên đã thức đậy, sau khi rửa mặt xong thì lập tức gọi Cốc Tiểu Tuyết cùng tỷ muội Lam Ngọc, lại tiện tay gửi cho Lý Hoành một đầu tin tức rồi bốn người rời khỏi Tử Trúc Lâm.
Dọc đường leo lên Nam Phong có thể thấy được vô số đệ tử Thanh Nhạc Môn cùng bọn hắn chung hướng mà đi, trên cơ bản đều là người đi quan sát hoặc là tham gia khảo hạch Nội môn.
Vị trí khảo hạch của Nam Phong lần này là ở trong một khu rừng rậm rạp phía sau núi.
Khi Đường Thiên lên đến nơi thì ở đây đã là người đông tấp nập.
Ngay trên đỉnh đầu của mọi người bỗng dưng xuất hiện mười tấm màn ánh sáng lớn treo lơ lửng giữa không trung, trong mỗi màn sáng hiện ra cảnh tượng từ nhiều phương phướng khác nhau của khu rừng diễn ra khảo hạch.
"Đường thiếu.
"Lý Hoành đến từ trước, hắn sắp xếp lại một đống lớn tin tức liên quan tới lần khảo hạch này, bao quát quy tắc khảo hạch, thực lực của đệ tử dự thi, các Trưởng lão đến xem thi đấu,…đủ các phương diện lớn nhỏ, chi tiết rõ ràng.
Tổng cộng có hơn một ngàn bảy trăm đệ tử Nam Phong tham gia khảo hạch, nhưng mà căn cứ vào tỉ lệ thông qua hàng năm thì chỉ có chừng phân nửa người có thể thông qua thành công.
Số lượng cờ xí có trong khảo hạch cho thấy được điểm này.
"Đồng Kỳ có tổng cộng tám trăm, Ngân Kỳ một trăm, Kim Kỳ chỉ có mười cái.
""Mà Vương Kỳ tối cao kia thì vẻn vẹn mỗi một cái.
"Lý Hoành nói ra.
Toàn bộ cờ xí cộng lại chỉ có chín trăm mười một cái.
Nói cách khác, chỉ có hơn chín trăm người có thể trở thành đệ tử Nội môn.
"Có cho phép sử dụng phương thức đặc thù quấy nhiễu trận đấu không?"Đường Thiên hỏi.
Lý Hoành nói:"Bên trong quy tắc không có nói rõ, chỉ là không cho phép ôm đoàn trong quá trình khảo hạch mà thôi.
""Một khi phát hiện hành động ôm đoàn thì sẽ bị hủy bỏ tư cách khảo hạch ngay lập tức.
"Đường Thiên suy tư một lát, nói:"Giúp ta lan tin tức này ra.
""Chỉ cần có người có thể thay ta thu được Vương Kỳ, đồng thời vào lúc cuối cùng của khảo hạch bại trong tay ta.
""Thưởng một ức Linh Ngọc.
"Lý Hoành nghe được lập tức trợn to mắt nhìn hắn.
"Đường thiếu, ngươi chắc chắn chứ?"“Một ức Linh Ngọc khẳng định sẽ để cho những tên đệ tử Trúc Cơ sơ kỳ kia trở nên điên cuồng.
"Đường Thiên nhếch miệng, nói:"Có điên cuồng hay không ta không quan tâm.
""Ta chỉ quan tâm việc chuyện này có khiến cho các Trưởng lão phản cảm rồi sau đó trực tiếp ra tay ngăn lại hay không thôi.
"Lý Hoành nhíu mày suy tư trong chốc lát, nói ra:"Sẽ không.
""Đó không phải là chuyện bị cấm được nêu rõ trong quy tắc, mà lại một khi ngươi làm như vậy, tình hình chiến đấu chắc chắn sẽ trở nên càng thêm kịch liệt, các Trưởng lão cũng nhờ vào đó mà có thể càng phân biệt được rõ hơn thực lực chân chính của người dự thi.
""Cho nên có khả năng cao là bọn họ sẽ không ngăn cản.
"Đường Thiên gật đầu.
Hắn cũng nghĩ như vậy, vả lại còn một điều mà Lý Hoành chưa nói đến, đó là ở một mức độ nào đó, thông qua việc treo giải thưởng này cũng có thể phân biệt ra được phẩm tính của một số đệ tử.
Việc này đối với các Trưởng lão mà nói là một chuyện tốt.
Đến mức công bình công chính.
.
.
Xin lỗi, thế giới này vốn chính là không công bằng, chỉ cần không chạm tới ích lợi riêng của bọn họ, không có ai sẽ đứng ra nói cái gì.
"Cứ làm như vậy đi.
"Đường Thiên nói ra.
Lý Hoành theo lệnh nhanh chóng đi lan truyền tin tức.
Không mất thời gian bao lâu, đám người có mặt ở đây trở nên bạo động.
Rất nhiều người đang khi trò chuyện với nhau bỗng nhiên lại lộ ra vẻ mặt khó có thể tin, sau đó đưa ánh mắt về phía vị trí của Đường Thiên.
Đường Thiên thì là nhàn nhã ngồi đấy, cũng không thèm để ý đến việc hành vi của mình sẽ gây ra chấn động lớn cỡ nào.
Đây chính là chuyện mà cái thân phận này của hắn nên làm, ngược lại nếu như hắn dựa vào thực lực của mình để đi đoạt cái ngươi chết ta sống với các đệ tử khác mới là chuyện thật sự khiến cho mọi người cảm thấy kỳ quái.
Sau một lát, một thân ảnh quen thuộc tìm tới.
Chính là Vương Tử Ngọc.
"Đường huynh, rất chịu chi nha!""Một ức Linh Ngọc, hiện tại những đệ tử kia đã sắp phát điên rồi, đang bắt đầu thương lượng xem phải như thế nào mới có thể thu được Vương Kỳ.
"Vương Tử Ngọc thở dài.
Đường Thiên cười nhẹ một tiếng:"Nhiều người như vậy, tranh đoạt quá phiền phức.
""Bớt ăn một ngụm đồ ăn vặt là giải quyết được.
"Vương Tử Ngọc lắc đầu liên tục:"Cũng đừng nói,