Sau khi Đào Hựu Tình từ cùng Viên Sơ Nhụy định ra ước định, một tuần quảng bá thành quả liền như chẻ tre*, thay phiên tới rào rạt đoạt được năm giải liền, làm các fan Đào Hựu Tình cao hứng giống như là ăn tết, đồng thời còn có loại cảm giác vui mừng vì con cái trưởng thành, sôi nổi chạy đến dưới Weibo nàng nhắn lại.
(*Chẻ tre: dồn dập và dễ dàng)
@ tôi rất poor: Album thứ hai đã có thể có thành tích tốt như vậy, Đào Đào chúng ta thật là quá mạnh!
@ad Canxi nãi: Năm giải liền, chúng ta nhất thể, Đào Đào tuyệt nhất! [ tình yêu ][ tình yêu ][ tình yêu ] Đào Đào yên tâm phi, quả Đào vĩnh tương tùy!
@ tôi đã trọc nhưng mạnh mẽ không thay đổi: Em thật sự siêu cấp tuyệt vời, mỗi một sân khấu đều siêu cấp siêu cấp đẹp! Bất quá vẫn là hy vọng chị không cần quá áp lực, có bắt được hạng nhất song âm hay không cũng không sao, quan trọng nhất chính là em có thể nghỉ ngơi thật tốt, không cần cho chính mình áp lực quá lớn, cố lên nhãi con! Tôi sẽ vẫn luôn vẫn luôn thích em đó, bởi vì em siêu cấp đáng giá!!!
Bất quá một bộ phận fans luôn lo lắng như vậy, Đào Hựu Tình đối với song âm cuối tuần quả thật có áp lực. Cân lượng của song âm không tầm thường, còn có hai nhóm mạnh cùng nhau quảng bá, nàng đến tột cùng có thể sát ra thành công lấy bảy cái liên tiếp hay không vẫn còn mê man chưa rõ.
Mà nàng lại phá lệ khát vọng lấy hạng nhất song âm, đối với nàng có ý nghĩa phi phàm, hoặc là nói đúng hơn là đối với mỗi một idol đều có ý nghĩa phi phàm.
Cùng một phần tâm tình thấp thỏm mày, Đào Hựu Tình nghênh đón âm nhạc Cốc thứ bảy, như bình thường vẫn bằng trạng thái tốt nhất hoàn thành sân khấu, lúc sau nàng ngồi ở phòng nghỉ an tĩnh mà chờ kết quả cuối cùng đến, mười ngón không tự giác mà giao khấu căng chặt bên nhau, tầm mắt thẳng lăng lăng mà ngừng ở trên màn hình phát sóng trực tiếp sân khấu trong phòng nghỉ.
Viên Sơ Nhụy hơi hơi nghiêng đầu liền thấy mười ngón nàng gắt gao giao triền, xương ngón tay trở nên trắng bệch, lộ ra hơi thở khẩn trương cùng chờ mong. Viên Sơ Nhụy xoay người từ trong túi xách lấy ra điện thoại của nàng, nhẹ nhàng mà vuốt ve mu bàn tay nàng, chờ thời điểm nàng thả lỏng mở bàn tay ra liền bỏ điện thoại vào tay nàng, nhẹ giọng nói: "Coi như đó là một xếp hạng bình thường, không cần khẩn trương, trước xem điện thoại thả lỏng một chút."
Đào Hựu Tình thật sâu hít một hơi, gật gật đầu: "Tốt lắm."
Trần Sâm Vũ thấy thế, đưa ly nước trái cây cùng bánh mì dứa lại chỗ nàng, trấn an nói: "An tâm an tâm, em nhất định có thể. Tới ăn chút đồ điểm tâm, đừng đói lả."
Đào Hựu Tình cười nói cảm tạ, Trần Sâm Vũ vỗ vỗ bả vai nàng xoay người liền đi rồi.
Đào Hựu Tình chậm rãi uống nước trái cây, nghe Viên Sơ Nhụy nói xem điện thoại sẽ phân tán một chút lực chú ý, nàng vừa mở ra liền thấy một đống tin nhắn lớn, đều là người bạn nàng biết trong một năm vào giới giải trí, là đứa nhỏ mê muội nàng Roman Vân, bị nàng cùng Viên Sơ Nhụy liên thủ gài bẫy qua cùng Miêu Miểu, các nàng cuối cùng đều trở thành bạn bè.
Tin nhắn của bạn nàng phần lớn là kêu nàng cố lên, chúc nàng sáu giải liên tiếp. Quan Mỹ Lâm cũng nhắn tới, bất quá nàng tin nhắn hiển nhiên không ngừng ở quảng bá.
[ Mỹ Lâm ]: Trời ơi, Chu Dĩ Nhu cùng Đào Nhã Lăng muốn kết hôn, thiệt hay giả?!
[ Mỹ Lâm ]: Hai tai hoạ này cư nhiên hợp lại một đống sao? Lợi hại nha!
[ Mỹ Lâm ]: Không đúng rồi, vậy sao lại có thể, Chu Dĩ Nhu làm hại cậu thảm như vậy, như thế nào còn có mặt mũi cùng người Giang gia kết hôn nha, về sau cúi đầu không thấy ngẩng đầu cũng thấy...... cô ta nơi nào tới mặt gặp cậu nga! 【 tức giận giận.jpg】
[ Mỹ Lâm ]: Đào Đào cậu yên tâm, bất luận phát sinh cái gì, mình đều đứng ở ngươi bên cậu này! Tiên nữ chúng ta cố lên, hừng hực, lấy sáu cửa liền, lấy mười bốn cái liên tiếp!!!
Quan Mỹ Lâm mấy ngày nay bị cảm cho nên bị Trì Tuyết Oánh bắt ở nhà nghỉ ngơi, không có thể tới hiện trường vì nàng cổ vũ trợ uy, tuy rằng có vài phần đáng tiếc, nhưng về sau nhìn đến Đào Hựu Tình liên tục đoạt giải nhất, phần đáng tiếc này cũng tan thành mây khói, chỉ cần Đào Hựu Tình có thể bắt được hạng nhất nàng liền thỏa mãn.
Đào Hựu Tình lẳng lặng uống nước trái cây trong tay, nhìn chữ trên màn hình —— Chu Dĩ Nhu cùng Giang Nhã Lăng muốn kết hôn.
Nàng là người mang thù , chán ghét Chu Dĩ Nhu, cũng chán ghét Giang Nhã Lăng —— bị người ta đối đãi như vậy, trên đời không vài người có thể làm được chuyện không mang thù.
Thời gian mấy ngày nay nàng cũng nghĩ kỹ, cùng lắm thì kết cục cùng nhau chết hết—— nếu vợ chồng Giang Hải Minh thật sự không tiếp thu được con mình có quá khứ như vậy, cũng chưa chắc có thể tiếp thu được người chơi ám chiêu hại con mình. Cho nên kết quả hoặc là một người Giang Nhã Lăng tự mình lăn ra khỏi Giang gia, hoặc là nàng cùng Giang Nhã Lăng cùng nhau rời khỏi Giang gia.
Bất quá Viên Sơ Nhụy nói đúng, ba mẹ nàng là người phân biệt đúng sai, bọn họ thương nàng đau lòng nàng, nàng phải đối với bọn họ phải tin tưởng mới được. Chuyện này không phải nàng sai, nàng không cần thiết lo lắng cho mình sẽ bị xuyên tạc. Liền tính là Đào Thanh đã biết chuyện này, nhất định cũng có thể thông cảm nàng, tiếp tục thương yêu nàng.
Nàng không tự giác cắn cắn ống hút, lưu lại một vòng son môi nhàn nhạt, sau đó mở miệng nhẹ giọng hô: "Nhuỵ muội muội......"
"Hả?" Viên Sơ Nhụy đáp lời.
Đào Hựu Tình quay đầu nhìn về phía nàng: "Hiện tại là tất cả mọi người biết hai người kia muốn kết hôn sao?"
Viên Sơ Nhụy lại "Ừm" một tiếng, lúc này là thanh âm khẳng định.
Chu Dĩ Nhu chính là muốn như vậy, không sợ người khác biết cô ta muốn cùng người Giang gia kết hôn, chỉ sợ người khác không biết tương lai cô ta sẽ có vợ chồng Giang Hải Minh làm chỗ dựa, quan trọng nhất chính là, Viên Sơ Nhụy cần phải biết.
Nhưng dù cho cô đã biết thì có thể thế nào? Cô cũng sẽ không bởi vậy dừng đối phó cô ta, thậm chí cô còn dám thẳng thắn với vợ chồng Giang Hải Minh chính mình đang làm cái gì. Mà Chu Dĩ Nhu thì sao? Cô ta có dám thẳng thắn với vợ chồng Giang Hải Minh chuyện cô ta đã làm đối với Đào Hựu Tình hay không?
Đào Hựu Tình "Nga" một tiếng, âm cuối điều kéo đến chậm chậm, sau đó cười cười: "Khá tốt, Chu tổng làm sao thiếu được ra vẻ."
"Em nghĩ kỹ rồi." Nàng nói, "Thứ hai bồi em về nhà một chuyến đi, em có lời muốn cùng ba mẹ em nói, có chị bên cạnh em sẽ càng an tâm một chút."
Sau tuần này hoạt động quảng bá của nàng hoàn toàn kết thúc, tuy rằng sau đó còn có chương trình giải trí cần nàng quay, nhưng thời gian sẽ không dày đặc, nàng có thể một bên nghỉ ngơi một bên thảnh thơi mà quay chương trình, có thời gian rất nhiều để xử lý chuyện này.
Tuy rằng nàng nói là đã xây dựng tốt tâm lý phải hướng cha mẹ thẳng thắn quá khứ đã qua này, nhưng cũng lo lắng cho mình khi lâm trận sẽ hoảng loạn vô thố, gặp phải kết cục xấu nhất, nàng cần phải có một người tới chống đỡ nàng đi xuống đi, bồi nàng đi đến cuối sinh mệnh, người kia chính là Viên Sơ Nhụy.
Viên Sơ Nhụy là dũng khí của nàng, cũng là cảm giác an toàn của nàng, có Viên Sơ Nhụy bên cạnh, nàng chính là Đào tiên nữ không sợ trời không sợ đất!
"Được." Viên Sơ Nhụy hướng nàng nhoẻn miệng cười, dung mạo nhã lệ xinh đẹp, khiến tim người đập thình thịch, "Chị bồi em."
Viên Sơ Nhụy nói xong liền đứng dậy gọi điện thoại cho Hoắc Minh Ân hỏi lịch trình kế tiếp của