Viên Sơ Nhụy nguyên bản là định khi Đào Hựu Tình hoàn thành quảng bá ở lúc nghỉ ngơi lại nói cho nàng chuyện Chu Dĩ Nhu cùng Giang Nhã Lăng muốn kết hôn, không nghĩ tới Giang Thu Dương bên kia trước cô một bước, càng không nghĩ tới phản ứng đầu tiên của nàng cư nhiên là chuyện kết hôn sớm hay muộn.
Viên Sơ Nhụy bật cười. Được lắm, bạn nhỏ nhà cô đi đường không tầm thường cũng không phải chuyện một ngày hai ngày, ai kêu nàng là tiên nữ đây? Hơn nữa như này có cái gì không tốt? Nếu có thể bởi vậy kíƈɦ ŧɦíƈɦ chuyện Đào Hựu Tình muốn kết hôn, thì cô cầu mà không được.
Kết quả giây tiếp theo liền nghe thấy Đào Hựu Tình bình tĩnh mà nói: "Ha, để hai người họ một chỗ thì tốt rồi."
Đào Tiên Nữ: Tôi chính là tiên nữ rộng lượng.
Hơn nữa kết hôn quá hấp tấp không có biện pháp làm thật chỉnh chu, nàng là tiên nữ, hôn lễ sao lại có thể không tinh xảo!
Đang định đề nghị bọn họ có thể kết hôn trước một bước, Viên Sơ Nhụy: "......"
Cô thật ra lại phải kiên trì thêm một hồi......
Viên Sơ Nhụy bất đắc dĩ thở dài, hướng nàng vươn tay: "Lại đây ăn cơm, cả buổi chiều hôm nay còn phải biểu diễn."
Đào Hựu Tình còn chưa có rời giường, thì Viên Sơ Nhụy cũng đã chọn cơm trưa hết, cho nên không cần lại phiền toái người duy nhất trong nhà biết nấu cơm sẽ phải dậy nấu cơm.
Đào Hựu Tình ngoan ngoãn ngồi xuống, điện thoại đặt ở trên mặt bàn, ngồi xuống một lúc lại cảm khái một tiếng: "Không nghĩ tới hai người họ lại hành động nhanh như vậy."
Nàng biết thời gian hai người họ ở bên nhau không bao lâu, khi đó nàng từ trên người họ đều nhìn không ra dấu vết thích đối phương, nhưng càng muốn miễn cưỡng mà ở trước mặt nàng ngụy trang. Kết quả chỉ chớp mắt họ đã phải kết hôn, như này rất khó không khỏi khiến người nghĩ nhiều.
Đầu ngón tay Đào Hựu Tình đụng vào chiếc đũa, ngước mắt nhìn về phía Viên Sơ Nhụy: "Không phải là Chu Dĩ Nhu muốn mượn ba mẹ em đối phó chị đi?"
Chu Dĩ Nhu hiện tại ở Hưng Lan cùng Chu Thiến đối kháng sắp rơi xuống cửa dưới, bởi vì có Viên Sơ Nhụy giúp Chu Thiến là một kẻ địch vừa mạnh vừa có thực lực. Cho nên nếu cô tìm không ra người cùng Viên Sơ Nhụy ngang nhau tự cứu lấy mình, lấy năng lực Chu Thiến cùng những chuyện hoang đường cô ta đã làm, tâm Chu Lị Quân sớm hay muộn cũng sẽ hướng về Chu Thiến.
Đào Hựu Tình tuy rằng không hiểu trong giới những cái môn môn đạo đạo tài chính, nhưng cũng có thể xem hiểu đạo lý dễ hiểu như vậy.
"Chính là vì sao cô ta chọn Đào Nhã Lăng?" Đào Hựu Tình khó hiểu mà nhìn người giàu kinh nghiệm Viên Sơ Nhụy, "Đào Nhã Lăng rất có giá trị sao?"
"Chỉ cần cô ta còn được ba mẹ em thừa nhận liền có giá trị." Viên Sơ Nhuỵ múc một chén canh cho nàng, "Hơn nữa cô ta so người khác dễ khống chế hơn, chưa chắc sẽ cự tuyệt kết hôn, hơn nữa Giang - Chu hai nhà quen biết, liên hôn thương mại cũng sẽ càng thêm dễ dàng."
Viên Sơ Nhụy biết gương mặt thật của Giang Nhã Lăng, một thiên kim tiểu thư không coi ai ra gì, đương nhiên đây đều là chuyện trước kia. Tâm thái Giang Nhã Lăng hiện tại cũng phải thật cân nhấc, người kia đã mất đi tùy hứng tư bản, không bao giờ là đại tiểu thư lúc trước được trăm nghìn sủng ái, quan hệ còn đối lập với Đào Hựu Tình, mà Đào Hựu Tình hiện tại mới là tiểu công chúa Giang gia phủng trong lòng bàn tay, như này liền nói địa vị người kia ở Giang gia sẽ không vững chắc —— trừ phi Đào Hựu Tình giảng hòa với người kia.
Nhưng chuyện này hiển nhiên là không có khả năng, người đều có thất tình lục dục, năm đó chỉ nhẹ nhàng một câu liền làm hại Đào Hựu Tình bị 5 ủy khuất năm, trướng này không dễ tiêu như vậy. Cho nên nếu ngay lúc này có người hướng người kia vươn tay, cho người kia một chút tự tin, nhất định sẽ không chút do dự bắt lấy, tuyệt đối không cự tuyệt.
"Thật là ngu ngốc a." Đào Hựu Tình nhịn không được cảm khái, "Hố em thành như vậy, cư nhiên còn dám tìm ba mẹ em hỗ trợ."
Nàng không biết Chu Dĩ Nhu hiện tại có phải hoảng loạn chọn đường hay không, nhưng thật ra thật hoài nghi ánh mắt mình năm đó —— như thế nào liền thích người ngốc như này đây!!!
Ở dưới phụ trợ của Chu Dĩ Nhu, chỉ số thông minh cùng mị lực của Tiểu Viên Đổng nhà nàng lại càng thêm cao, làm nàng không muốn yêu nhiều thêm một chút cũng khó.
Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng cười: "Có lẽ trước đến nay cô ta không cảm thấy đó là sai. Em trả giá thời gian cùng yêu thích, cô ta trả giá tiền tài, ở trong mắt cô ta nói không chừng là một cuộc giao dịch bình đẳng."
"Bởi vì khi cô ta không thích em, mộng tưởng cùng mong muốn vốn có của em đều không đáng một đồng, vô pháp trở thành lợi thế được cô ta đặt ở trên cân cân nhắc."
Bởi vì trong tay nắm tiền tài cùng quyền lực nhất định, cho nên tự cao tự đại, cao cao tại thượng, tùy ý giẫm đạp mơ ước trân quý của người khác, nhà tư bản tàn khốc như vậy trong cuộc sống chỗ nào cũng có, Chu Dĩ Nhu không phải là người thứ nhất, cũng không phải là người cuối cùng.
"Đây là hiện thực nhà tư bản tàn khốc." Viên Sơ Nhụy đạm nhiên nói.
Đào Hựu Tình dừng một chút, ánh mắt tinh lượng nhìn cô, bỗng nhiên vươn tay nắm lấy tay cô, nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn cô: "Chị vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi thành như vậy đúng không?"
Viên Sơ Nhụy nhìn lại mắt sáng ngời lại ôn nhu của nàng, ôn thanh đáp: "Ừm, vĩnh viễn đều sẽ không."
Phương thức thành công có rất nhiều, để làm một người ưu tú cũng có rất nhiều. Cô tự nhận mình không phải thương nhân thiện lương nhất, cô cũng sẽ lấy ích lợi làm chuẩn, nhưng cô sẽ tôn trọng nhân tính cùng mong muốn, hội hợp lý phân phối, sẽ cho dư cơ hội. Ai đi thì người đó lên, đây là đạo lý cô thừa hành đến nay.
Cô đã có hệ thống kinh doanh cùng cách hành xử của mình, tâm tính đã trầm ổn, đã sớm sẽ không lại bị ngoại giới ảnh hưởng dễ dàng thay đổi.
"Chị cam đoan với em." Viên Sơ Nhụy bồi thêm một câu.
Đào Hựu Tình có được bảo đảm của cô, đôi mắt chậm rãi cong thành hai cái trăng nhỏ nha, dắt tay cô mãn hàm tình yêu mà hôn một cái. Tuy rằng ngày thường nhìn chung hay nói cô là nữ nhân hư, nhưng là ở sâu trong nội tâm nàng, cô vĩnh viễn là tồn tại tốt nhất nhất ôn nhu nhất khiến cho người vô pháp cự tuyệt.
Đào Hựu Tình nói: "Tuy rằng hai người kia so với chúng ta kết hôn sớm hơn, nhưng con người của em tương đối keo kiệt, không muốn để họ thực hiện được."
Nàng cần phải cho họ ngã thêm một chỗ mới được, tỷ như để vợ chồng Giang Hải Minh biết Chu Dĩ Nhu cùng Giang Nhã Lăng đến tột cùng là dạng người gì.
"Bất quá em cần một chút thời gian." Đào Hựu Tình nói xong câu đó sau, trầm mặc một lát, ngón tay không tự giác mà từ trên mu bàn tay Viên Sơ Nhụy phất qua, sau đó mới mở miệng nói, "Em từng làʍ ŧìиɦ nhân cho Chu Dĩ Nhu là sự thật, làm cha mẹ không có ai nguyện ý nhìn con cái mình lưu lạc tới hoàn cảnh đó. Cho nên cho em cần một chút thời gian chuẩn bị, chờ em chuẩn bị tốt sẽ chính mình thẳng thắn với họ."
Khi mới vào Giang gia, nàng liền nghĩ tới vấn đề này. Vợ chồng Nếu Giang